1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 11

Người cũng như cầm điểu sống nhờ những vật thực thiên nhiên.

Họ đi lòng cầu khẩn Chúa hái trái cây, uống nước dưới suối, và đêm
đến, ngủ dưới sự che chở của tàn cây. Môi họ rất gớm ghiếc thịt, họ
không hề biết đến mùi máu, họ chỉ tìm những thực phẩm do sương
và ánh sáng nấu thành.

Vì vậy mà loài người giữ được sự thuần phác, ngây thơ và sự

thuần phác, ngây thơ ấy tôn trọng họ như là chúa tể của muôn loài.
Tất cả đều là sự điều hòa. Tôi không biết màu trắng nào đang lồng
khung thế giới, sự thanh bình cao cả nào đang ru nó trong một giấc
mộng vô cùng. Cánh của con chim không cần phải vẫy đập để trốn
tránh, rừng rú không cần phải che đậy sự huyền bí dưới những tàn
cây. Tất cả vạn vật do Chúa sinh ra đều sống dưới ánh mặt trời, chỉ
họp thành một dân tộc, chịu khép dưới một luật lệ, lòng tốt.

Tôi đi với những người ấy, giữa lòng vạn vật. Tôi có cảm giác

mình trở nên hùng tráng và tốt lành. Ngực tôi hít những làn không
khí trong trẻo. Tôi cảm thấy từ giã những cảnh vướng bận ngày xưa
để bước sang thế giới mới, tôi chẳng khác nào một người thở mỏ
vừa được bước lên mặt đất thênh thang.

Và đây là những điều tôi trông thấy trong một cánh rừng. Hai

người đang lần đi trên một nẻo đường mòn, dưới bóng cây.

Người trẻ đi trước, nụ cười vô tư điểm trên môi, tầm mắt thơ

mộng như mơn trớn trên đài hoa, ngọn cỏ. Thỉnh thoảng, chàng
ngảnh lại sau, cười với người bạn đường. Tôi nhận thấy nụ cười ấy
bao hàm cả một cảm tình thâm thúy. Cặp mắt và đôi môi người đi
sau có vẻ cau có. Hắn nhìn bạn mình với vẻ hằn học, rồi hắn dồn
bước, dường như để đuổi theo một nạn nhân không hề trốn tránh.

Tôi trông thấy hắn nắm chặt một khúc cây. Rồi sợ lạc mất người

bạn, hắn vội vã chạy theo, giấu khí giới sau lưng. Người bạn trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.