1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 12

đang ngồi đợi hắn dưới bóng cây, mừng rỡ đứng lên khi hắn đến, và
thân mật đặt trên trán hắn một cái hôn như sau một thời gian dài xa
cách.

Hai người lại lên đường. Hoàng hôn lần lần xuống. Người bạn trẻ

dồn bước, mắt nhìn thẳng ra phía trước, thấy xa xa, qua hàng cây
cuối cùng của rừng thẳm, những đường yên tĩnh của một dãy đồi
vàng dưới ánh chiều tà. Người sau ngỡ ngàng rằng bạn hắn toan
chạy. Và không ngần ngại, hắn giơ thẳng khúc cây lên.

Người bạn trẻ ngoảnh đầu nhìn lại, trên môi sẵn sàng một lời

khuyến lệ thân yêu. Nhưng khúc cây đã đập mạnh xuống đầu chàng
và máu bắn lên tung tóe.

Ngọn cỏ đầu tiên hứng lấy giọt máu ấy, khủng khiếp hất mạnh nó

xuống đất. Đất uống nó vào bụng, run rẩy, sợ hãi; một tiếng rú hãi
hùng thốt ra từ lòng đất.

Khi tiếng của nạn nhân vừa thét lên, vạn vật đều chạy trốn dưới

cơn gió rợn người. Chúng chạy khắp thế giới, trong những nơi hẻo
lánh, tụ tập về các đô thị, rồi kẻ mạnh đàn áp kẻ yếu. Tôi thấy họ
mài nanh trong đêm yên lặng và chuốt móng suốt canh trường. Thế
hệ cướp bóc đã gây mầm trong nhân loại.

Trước mắt tôi là một sự trốn tránh vĩnh viễn. Con diều hâu nhảy

vồ con én; con én bay đi vớ lấy con ruồi; con ruồi tìm mồi trên xác
chết. Từ con trùng đến con sư tử, mọi sinh vật đều cảm thấy mình bị
hăm dọa. Nhân loại tự cắn lấy cái đuôi của mình và tự giày xéo
mình vĩnh viễn.

Cảnh vật cũng lấy làm khiếp đảm. Những làn chân trời trong ánh

sáng bỗng tan vỡ đi. Bình minh và hoàng hôn đều vẩn bởi những
chòm mây máu. Làn nước thổn thức trong những lời nghẹn ngào vô
tận và cành cây buông lá chết xuống mảnh đất tanh hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.