1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 56

— Thật là rõ ràng. Nỗi buồn của nó bắt đầu tan rồi. Nó có nói tên

nó là gì không?

— Nó không nói gì cả. Nó chỉ lặp đi lặp lại “Trọng Khang, Trọng

Khang..”. suốt ngày. Và đến đêm, nó lại khóc.

Quả tim con bé có quả thật đã được sưởi nóng lại chăng? Điều đó

đối với mọi người, đối với cả Ích Tôn nữa, là chuyện rất có thể xảy
ra. Ấy vì “Trọng Khang” là một thanh niên rất giản dị, rất tốt, lời
nói và cử chỉ của chàng thể hiện sự tin cậy và yêu đời, do đó mọi
người hiểu tại sao con bé khắng khít với chàng và muốn san sẻ cùng
chàng sự đau khổ của nó.

Đêm ấy, thình lình Ích Tôn tỉnh giấc và, qua ánh sáng cây đèn

bấm chàng luôn luôn đem theo trong túi, chàng thấy con bé, hai đầu
gối chấp lại, ôm siết chiếc gối cỏ trong đôi vòng tay bé bỏng, khóc
nức nở trong cơn mơ và cất tiếng kêu thảm thiết: “Má, má! Má ở
đâu?”. Ích Tôn không đánh thức nó dậy, chàng mong nó có thể gặp
được mẹ nó trong mơ. Con bé kêu lên: “Má! Tại sao má lại trốn
con?”. Rồi đột nhiên nó nín lặng, thở ra một hơi dài khoan khoái và
bật ra một lời reo vui. Có lẽ nó đã gặp được mẹ nó rồi.

Ích Tôn đốt thuốc hút. Hắn để tâm hồn đắm chìm trong dòng tư

tưởng: một ngày nọ ngày ấy đã qua rồi và là một ngày trong những
năm đen tối Y Văng đặt câu hỏi này với người anh của hắn là Ích
Pha: “Nếu để bảo vệ hạnh phúc cho nhân loại mà cần phải hy sinh
một đứa trẻ, tra tấn nó cho đến chết, anh có thể làm việc ấy
chăng?”.

Y Văng ngỡ đã đặt ra một bài tính nan giải. Và Ích Pha chỉ giữ sự

im lặng… Tra tấn một đứa bé! Còn hành động nào tàn nhẫn hơn ở
cõi đời nầy? Dầu hành động ấy có mục đích bảo vệ hạnh phúc cho
nhân loại, cái hạnh phúc ấy chẳng đáng nguyền rủa lắm sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.