1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 67

sau, dưới thời kỳ bị chiếm, người ta mới rõ sự thật vì sự phô trương
thành tích của gã.

Và đây là một trò xảo quyệt đáng chú ý: trước một ngày lễ Thánh

giáo, một người chủ gia súc vào chuồng thăm đàn bò, thì thấy con
bò cái đẹp nhất của mình đang nằm chết trên đống rơm. Cả làng đều
xôn xao vì tin ấy. Vị thú y đến nơi, sau khi quan sát, đã kết luận:
“Hãy dang xa ra, con bò này bị bịnh dịch”. Thế là dè dặt, người ta
mang con bò ra khỏi làng và chôn nó luôn cả bộ da. Nhờ trời, sự
truyền nhiễm không hề xảy ra.

Nhưng Lỗ và viên thú y đã có thịt ướp mặn ăn suốt cả mùa đông.

Về sau, người ta mới biết gã và viên thú y đã thông đồng giết con
bò cái ấy, rồi lại thông đồng đào nó lên để làm thịt.

Khi chiến tranh bùng nổ, Lỗ không giấu được sự vui mừng tinh

quái. Gặp người nào qua đường, gã cũng nói: “À, máu đã bắt đầu
chảy rồi đây! Nó sẽ chảy, sẽ chảy như làn sóng”. Khi quân ta, trong
lúc rút lui, mệt mỏi và đói khát, đến gõ cửa nhà gã để xin sữa, gã
lạnh lùng đáp: “Không còn gì cả, các bạn ạ!”. Và khi quân Đức đến
nơi với chiến xa, Lỗ mặc y phục chỉnh tề, đầu chải láng bóng, ra
đứng đón chúng ở tận cổng, chìa ra cho chúng thấy, trên một chiếc
khăn thêu, một ổ bánh mì và một bình bạc. Cử chỉ của gã làm cho
một sĩ quan chú ý. Hắn cầm lấy ổ bánh và bảo gã: “Tốt lắm, ta có
lời khen!”.

Cách đó ít lâu, Lỗ bắt đầu tiếp xúc với dân làng. Ngồi trên tam

cấp ở thềm nhà, gã vừa gõ nhịp chiếc gậy, vừa nhìn ranh mãnh ông
chủ nhà đang nhăn nhó và bà chủ nhà đang bối rối. Gã tìm cách gợi
chuyện:

— Tôi không hiểu tại sao chúng ta có thể sống dưới chế độ mới

nầy được. Ông bà biết không, lúc đầu tôi còn biếu cho họ nào bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.