1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 72

Giật mình tỉnh giấc, Ích Tôn ngáp một hơi dài. Ánh mai chiếu dịu

dàng qua cửa sổ. Mỹ Lan đứng tựa giường, vuốt ve mặt vị sĩ quan.

— À, cháu đây rồi! Tại sao cháu lại quấy rầy chú?
— Chú hãy đi ngay với cháu lại nhà người hôm nọ. Chú Ích Tôn

ơi, chú biết không, cháu đã tìm được hắn rồi…

— Tìm được? Làm thế nào cháu tìm được hắn?
— Đến đó, cháu sẽ nói cho chú nghe. Bây giờ, chú phải đi ngay.
Cả hai đến Trung đội bảy. Vị Trung đội trưởng còn nằm ngủ khì

trên hai chiếc ghế dài đâu lại, đầu gối trên một chiếc khăn lông.
Không đợi ông ta có thì giờ tỉnh trí và ngồi vào bàn, Mỹ Lan đã hối
hả thuật:

— Con đã đi gần hai trăm cây số, trước khi tìm được hắn. Ông

không biết hắn đâu, hắn đã cạo râu nhẵn nhụi, chỉ có con mới nhận
được hắn!...

Một lát sau, một chiếc xe chở cả ba lên đường. Đứng trong xe,

Mỹ Lan nhìn thẳng ra trước, hết sức chăm chú. Thình lình, nó giơ
tay lên và ngảnh lại phía viên Trung đội trưởng:

— Nơi đây rồi.
Lưng khom xuống và lấm đầy bụi vôi, một người đàn ông đang

đập sỏi trên đường, đôi chân quấn vải và đầu quấn một chiếc khăn
tay. Khi xe ngừng lại, hắn mới ngẩng nhìn lên, đôi mắt nheo nheo,
gương mặt nhẵn nhụi. Mỹ Lan đưa tay chỉ hắn, reo lên:

— Chính hắn đó.
Người đàn ông ngẩng lên:
— Có chuyện gì thế? Các người muốn hỏi giấy tờ? Đây nầy, đầy

đủ những giấy tờ hợp pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.