1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 96

Tôi đang ở ngoại ô, thuộc phía đông thành phố. Tôi vào một ngôi

giáo đường nhỏ gần đây để tránh mưa. Giáo đường nầy may mắn
thoát khỏi sự tàn phá của chiến tranh. Tuy vậy, bên trong giáo
đường thật là tối tăm và trống rỗng. Trên bàn thờ, một ngọn đèn duy
nhất tỏa ánh sáng le lói để soi những hình bóng lờ mờ. Tôi ngồi
xuống, chờ cơn mưa chấm dứt.

Bỗng có tiếng động phía sau, tôi giật mình ngảnh lại. Một ông già

vừa bước vào giáo đường. Ông không mặc áo mưa, dáng người cao
và gầy. Ông chỉ mặc một bộ đồ bằng vải mỏng đã vá nhiều chỗ.
Trông ông thật tồi tàn. Khi ông đến gần bàn thờ, tôi ngạc nhiên thấy
ông đang bế trên tay một đứa bé gái trạc sáu tuổi. Con bé cũng thật
tiều tụy, xơ xác. Ông già đặt con bé xuống đất, trước bàn thờ.

Ông già và con bé quỳ xuống trước bàn thờ, cả hai đều im lặng.

Vài phút sau, ông già đứng dậy. Tôi nghe có tiếng một đồng tiền rơi
vào một thân cây. Ông già lấy một cây đèn sáp thắp lên rồi trao cho
con bé. Nó tiếp lấy cây sáp nhỏ và cầm trong bàn tay nhỏ nhắn.
Ngọn sáp chập chờn, chiếu ánh sáng lung linh quanh nó, soi rõ
gương mặt xinh xắn vui tươi nhưng vẫn để lộ vẻ vô cùng mệt mỏi.
Một lúc lâu, con bé đặt cây sáp lên cái đế trước mặt. Rồi, đầu hơi
nghiêng về phía sau, nó ngắm thật lâu lễ vật nhỏ mọn nó vừa dâng
cúng với tất cả lòng thành.

Một lúc sau, ông già đứng lên, bế con bé trong tay và ẵm ra khỏi

giáo đường. Tôi đã theo dõi từng cử động của họ. Tôi cảm thấy
mình có lỗi vì đã xen vào đời sống riêng tư của người khác. Nhưng
tôi không thể nào chống lại được một sự thúc đẩy khác mãnh liệt
hơn. Cho nên khi ông già vừa bước ra, tôi đã vội đứng lên nối gót
theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.