1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 98

Ông già mỉm cười nói tiếp với vẻ tin tưởng:
— Chúng tôi muốn tỏ cùng Thượng Đế rằng chúng tôi không hề

oán hận Ngài.

Tôi không biết nói gì trước lòng tin của lão. Tôi đành đứng lặng.

Trong lúc đó, ông già đứng dậy, cầm càng xe và quay lại lễ phép
chào tôi. Ông mang con bé đi trong bóng tối đêm về.

Khi ông già vừa khuất dạng, tôi lại muốn nối gót theo. Tôi muốn

giúp đỡ tiền bạc cho họ, tặng họ chiếc áo len ấm áp tôi đang mặc
bên trong. Tôi muốn làm một cử chỉ đẹp. Nhưng không hiểu sao tôi
vẫn đứng yên, không xê dịch được bước nào. Tôi nghĩ rằng tôi
không nên làm một việc bố thí trong trường hợp nầy; tất cả những
vật bố thí của tôi có thể bị từ chối. Ngược lại, chính họ vừa ban cho
tôi một tặng vật. Những kẻ khốn khổ đó đã mất hết cả, nhưng vẫn
không nản chí và vẫn còn niềm tin. Bỗng nhiên, những ý nghĩ oán
hờn tiêu tan mất, lòng tôi thơ thới không còn vướng bận một chút lo
âu nào về những thiếu thốn vật chất hàng ngày. Tôi cảm thấy
thương xót. Tôi cảm thấy hổ thẹn.

Mưa đã tạnh. Nhưng tôi chưa chịu về. Tôi lưỡng lự. Sau cùng, tôi

quay trở lại phía bàn thờ, đối diện với ngọn đuốc nhỏ tiêu biểu cho
lòng trung kiên. Ngọn sáp vẫn cháy. Tôi bỗng thấy khung cảnh bên
trong giáo đường không còn tối tăm, trống rỗng nữa.

Một ngọn đuốc trong một thành phố điêu tàn.
Nhưng còn ngọn đuốc nầy, thiết tưởng ta vẫn còn hy vọng cho thế

giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.