11 PHÚT - Trang 126

Chàng nói rằng ngày mai chàng sẽ tặng phần còn lại của những đường ray,
đầu máy, và ống khói cho nhà trẻ.

“Có lẽ đây sẽ là một món đồ chơi hiếm có vì người ta không sản xuất nữa;
có thể nó rất đáng giá” Maria nói, nhưng ngay lập tức thấy hối tiếc về câu
nói của mình. Tiền bạc không phải là vấn đề, quan trọng là phải giải phóng
bản thân ra khỏi những điều mà cái giá phải trả cho trái tim của bạn còn lớn
hơn nhiều

Trước khi Maria có thể nói thêm những điều không phù hợp vào thời khắc
này, nàng hôn lên má chàng lần nữa và đi ra cửa trước. Chàng vẫn không
rời mắt khỏi lò sưởi, nên Maria phải nhẹ nhàng hỏi xem liệu chàng có thể
mở cửa giúp nàng được không.

Ralf đứng dậy, nàng giải thích với chàng là những người Brazil có một sự
mê tín kỳ lạ rằng: khi bạn đến thăm nhà ai đó lần đầu tiên, bạn không được
phép là người mở cửa khi ra về, vì nếu làm vậy, bạn sẽ không bao giờ quay
lại ngôi nhà đó nữa.
“Và em muốn quay lại đây.”
“Dù chúng ta không cởi quần áo, anh không hề đi vào trong em, hay thậm
chí là chạm vào em, nhưng chúng ta vừa làm tình.”
Nàng cười. Chàng đề nghị được đưa nàng về, nhưng nàng từ chối.
“Em sẽ đến và gặp anh vào ngày mai, dĩ nhiên, ở Copacabana.”
“Không, đừng. Hãy đợi một tuần nữa. Anh đã học được rằng sự chờ đợi là
điều khó khăn nhất, và anh muốn quen với cảm giác này, biết rằng em đang
ở cùng anh, thậm chí cả khi em không ở bên anh.”
Maria đi bộ về, xuyên qua cái giá lạnh và đêm tối, như nàng vẫn làm rất
nhiều lần trước đây ở Geneva; thông thường những lần đi bộ này luôn gắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.