11 PHÚT - Trang 155

“Anh cũng yêu em.”
“Em xin lỗi, em không biết mình đang nói gì.”
“Anh cũng vậy.”
Nàng đứng dậy, hôn chàng và rời đi. Lần này nàng tự mở cửa trước, bởi vì
theo sự mê tín của người Brazil, người chủ nhà chỉ phải mở cửa vào lần đầu
tiên người khách ra về mà thôi.

Trích từ nhật ký của Maria, được viết vào buổi sáng hôm sau:

Đêm qua, khi Ralf Hart nhìn tôi, anh đã mở ra một cánh cửa, giống như
anh là một tên trộm vậy; nhưng khi rời đi, anh ấy đã không mang theo thứ
gì cả, không những thế, anh ấy đã để lại hương thơm của những bông hồng
– anh ấy không phải là một tên trộm, anh ấy là vị hôn phu ngay trước ngày
cưới đến thăm tôi.

Mỗi người đều trải qua sự khao khát của chính mình; đó là một phần trong
kho báu riêng của mỗi chúng ta, mặc dù, giống như là một xúc cảm, nó có
thể lái mọi người đi xa, nhưng nói chung, nó mang những người quan
trọng đến gần ta hơn. Nó là một cảm xúc được tâm hồn tôi lựa chọn, và nó
quá mãnh liệt đến mức nó có thể đầu độc mọi thứ và mọi người quanh tôi.

Mỗi ngày tôi chọn một sự thật mà tôi cố gắng sống cùng nó. Tôi cố gắng
sống thực tế, hiệu quả và chuyên nghiệp. Nhưng tôi sẽ luôn vui sướng nếu
có thể lựa chọn sự khát khao như người bầu bạn của tôi. Không vượt quá
bổn phận, không làm giảm đi sự cô đơn của tôi, nhưng bởi vì nó là điều tốt
đẹp. Phải, rất tốt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.