Tối hôm đó - việc sử dụng từ ngữ đôi khi thật khó khăn, bởi vì Maria chắc
rằng, có một ngày, những điều nàng viết ra đây sẽ bị ai đó đọc được, nhưng
vì tin là một điều gì đó rất quan trọng đã xảy ra với mình - nàng đã viết vào
nhật ký:
Khi chúng ta g ặ p m ộ t ng ườ i và b ắ t đ ầ u yêu, chúng ta s ẽ có c ả m
giác nh ư c ả v ũ tr ụ đ ề u ở bên mình. Hôm nay mình đ ã th ấ y đ i ề u đ ó
khi m ặ t tr ờ i l ặ n. Nh ư ng vào lúc ấ y có chuy ệ n không hay x ả y ra khi
ế n m ọ i th ứ b ỗ ng d ư ng bi ế n m ấ t! Không còn nh ữ ng chú di ệ c,
không còn âm nh ạ c phía xa xa, th ậ m chí c ả h ươ ng v ị trên đ ôi môi anh
ấ y c ũ ng không còn. Sao chuy ệ n đ ó có th ể x ả y ra v ớ i m ộ t đ i ề u đ ẹ
p đ ẽ nh ư th ế ch ứ , ch ỉ vài phút tr ướ c khi m ọ i th ứ tan bi ế n?
Cu ộ c s ố ng trôi đ i th ậ t nhanh. Nó xô đ ẩ y chúng ta t ừ thiên đ ườ ng xu
ố ng đ ị a ng ụ c ch ỉ trong tích t ắ c.
Ngày hôm sau, Maria kể cho các bạn gái nghe chuyện của mình. Tất cả bọn
họ đều đã thấy nàng đi dạo với “vị hôn phu” tương lai của nàng. Xét cho
cùng, việc có một tình yêu lớn trong đời chưa phải đã là đủ, bạn cần chắc
chắn rằng tất cả mọi người đều phải biết bạn là một người đáng khao khát
đến thế nào. Họ đang rất muốn được biết xem điều gì đã diễn ra, và Maria,
với vẻ tự tin nhất, tuyên bố rằng khoảnh khắc ngọt ngào nhất chính là khi
lưỡi của chàng chạm vào hàm răng nàng. Nghe đến đó, một cô bạn gái phá
lên cười.
“Bạn đã không mở miệng hay sao?”
Mọi thứ đột nhiêu trở nên rõ ràng với Maria: câu hòi của chàng, sự thất
vọng của chàng.
“Để làm gì cơ?”
“Để anh ấy đưa lưỡi vào bên trong.”