11 PHÚT - Trang 65

hiểm thật sự nào cả, nó chỉ là một trò chơi thôi. Nàng ăn trong một nhà
hàng Nhật Bản, dù nàng không hiểu rõ mình đang ăn cái gì, chỉ biết rằng nó
rất đắt và nàng cảm thấy mình đang ở trong một tâm trạng hết sức thỏa mãn
cũng những sự xa hoa đó. Nàng hạnh phúc, nàng không cần phải chờ một
cú điện thoại hay tính từng đồng centime (tiếng pháp, cánh gọi đồng cent)
mà mình chi ra. Ngày hôm sau, nàng để lại tin nhắn cho công ty người
mẫu, cảm ơn họ và nói với họ rằng cuộc gặp mặt đã thành công tốt đẹp.
Nếu như họ thành thật, họ sẽ hỏi nàng về những bức ảnh. Nếu họ là bọn dắt
gái cho khách, họ sẽ sắp xếp những cuộc gặp mặt khác.

Nàng đi bộ qua cây cầu trở về căn phòng nhỏ của mình và quyết định, dù
nàng có bao nhiêu tiền và bao nhiêu kế hoạch cho tương lai đi nữa, nàng
nhất định sẽ không mua một cái ti vi nào: nàng cần suy nghĩ, dùng tất cả
thời gian của nàng để suy nghĩ.

Trích từ nhật ký của Maria tối hôm đó (với một lời ghi chú bên lề là:
“không chắc chắn”):

Tôi đã khám phá ra lý do vì sao một người đàn ông lại trả tiền cho một
người phụ nữ: ông ta muốn được vui vẻ.

Ông ta sẽ không trả một nghìn franc chỉ để có một cơn khoái lạc. Ông ta
muốn được vui vẻ. Tôi cũng vậy, mọi người đều như thế, và không ai đạt
được. Tôi có mất gì không nếu, trong một lúc, tôi quyết định trở thành
một… đó là một từ khó mà nghĩ đến hay viết ra… nhưng hãy thẳng thắn
nào… cái tôi mất nếu tôi quyết định trở thành gái làm tiền trong chốc lát?

Danh dự.Trinh tiế. Tự trọng. Mặc dù, khi nghĩ về chúng, thì tôi chưa bao
giờ có bất kỳ thứ nào trong đó cả. Tôi không đòi hỏi được sinh ra, tôi chưa
bao giờ tìm thấy ai yêu tôi, tôi luôn luôn có những quyết định sai lầm- bây
giờ thì tôi sẽ để cuộc đời quyết định cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.