12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 117

- Mẹ con tiểu sinh không nơi nương tựa từ khi phụ thân mất đi,

hoàn toàn không để lại tài sản gì, do đó cũng không có tiền mua nhà
riêng, đành phải thuê của người trong thôn.

Bao Công gật đầu hỏi tiếp:
- Căn nhà đó trước kia có ai thuê không?
Hàn sinh là người ở thôn khác đến thôn Bạch Gia Bảo nên không

hề biết căn nhà ấy lai lịch ra sao, thú thật với Bao Công. Ông cũng
không trách Hàn sinh, sai giam hai người vào ngục như cũ. Sau đó
Bao Công cùng bàn bạc với Công Tôn tiên sinh lẫn Tứ Hổ, nhưng
cuối cùng chẳng ai có thể cố vấn cho ông nên bắt đầu từ đâu. Riêng
Triệu Hổ rất tức bực vì thường bị anh em chê cười là người thô lỗ
nóng tính, quyết định bí mật đi dò thám một mình.

Triệu Hổ liền hóa trang thành một người hành khất, mặt mũi đen

ngòm, quần áo rách nát, đeo bị chống gậy mà đi khắp vùng. Một lần
kia Triệu Hổ đang đi thì thấy đau nhói dưới gan bàn chân, nhân tiện
thấy có tảng đá lớn đặt trước cửa ngôi chùa thì liền ngồi xuống tháo
giày ra xem. Triệu Hổ thấy chiếc giày bị miếng sắt nhọn xuyên thủng,
không biết làm sao lấy ra nên đập thật mạnh vào cánh cửa, hy vọng
làm cho miếng sắt nhỏ ấy bung ra.

Tiếng đập lại khiến các hòa thượng trong chùa tưởng rằng có

người gọi, sai một hòa thượng ra mở. Hòa thượng này nhìn thấy đó chỉ
là một người hành khất thì định đi vào. Lúc đó tâm thần Triệu Hổ hầu
như dồn hết vào vụ án mạng kỳ lạ này nên thấy hòa thượng thì buột
miệng hỏi:

- Hòa thượng có bao giờ thấy một người thân mình là nam, đầu là

nữ hay chưa?

Hòa thượng nghĩ ngay đó là người hành khất bị điên khùng nên

bực tức đóng sầm cửa lại, không thèm nói một lời nào. Triệu Hổ ngẩn
người ra một lúc rồi mới tự cười nhạo mình sao quá ngu ngốc, giả làm
hành khất mà còn thốt ra nhiều lời ngây ngô thì làm sao dò la tin tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.