12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 146

— Chẳng hay phu quân đi đâu giữa lúc mờ sáng thế? Chắc là có

chuyện gì ghê gớm lắm phải không, nhìn sắc mặt xanh tái của phu
quân là biết ngay. Thiếp xuống dưới nhà nấu trà làm cơm sáng cho
phu quân nhé.

Mặc vợ nói gì thì nói, đi đâu thì đi, họ Triệu cứ ngẩn người ra

nhưng mất hết hồn vía, tự nghĩ: “Hóa ra tiểu tử nói thật. Hắn dám giết
người cướp của thì trước sau gì cũng tính đến cái mạng già này. Ta
nhiều lần trêu chọc khinh bỉ hắn, chắc chắn hắn đã tức giận trong lòng,
nếu bất ngờ hôm nào đó có cơ hội sẽ giết ta ngay. Hắn còn sống ngày
nào ta thật không ngủ yên được, không những chết oan uổng mà bao
nhiêu vàng bạc tích cóp bấy lâu nay về tay hắn tiêu xài thì đau đớn
quá! Tốt nhất là làm cách nào cho hắn chết đi hoặc là suốt đời nằm
trong ngục tối mới được”. Nghĩ vậy nên không chờ vợ dọn cơm sáng,
nhân lúc chưa ai biết, họ Triệu quyết định chạy đến công đường huyện
Khai Phong đánh trống tố cáo.

Khi Triển Chiêu ra tiếp nhận, có hơi ngỡ ngàng vì họ Triệu từ

trước tới nay vốn rất đố kỵ với công đường, chưa bao giờ héo lánh tới.
Đó cũng là việc tự nhiên bởi giới thương nhân hết sức nghi kỵ công
đường, hễ cứ ai bị chạm đến không tù tội thì cũng tan gia phá sản.

Triển Chiêu liền đưa họ Triệu vào công đường ngồi chờ một lúc

Bao Công mới ăn sáng xong và ra thăng đường. Bao Công hỏi trước:

— Có đơn kiện gì không, mau dâng lên!
Họ Triệu lắp bắp thưa:
— Bẩm đại nhân… vì việc quá gấp nên tiểu dân… quên cả làm

đơn, xin khai sự thực về việc giết người cướp của.

Bao Công cũng không câu nệ, hỏi luôn:
— Ngươi tố cáo ai giết người cướp của, có tận mắt nhìn thấy hay

có bằng chứng xác thực nào không?

Họ Triệu lại càng lúng túng:
— Bẩm Bao đại nhân. Tên họ Tiêu là em vợ tiểu nhân đêm hôm

qua giết người cướp của, lại nhơn nhơn nói cho mọi người biết chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.