12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 151

Thấy Tiêu sinh ngơ ngác, Triển Chiêu lại hỏi tiếp:
— Chắc là ngươi say quá nên không nhớ nổi nhưng tay còn cầm

túi bạc thì nói sao cho suôn đây? Thôi! Đừng chống cự nữa, hãy theo
ta về phủ, túi bạc ấy là tang chứng đấy.

Mặc cho Tiêu sinh mềm ra như con mèo ướt, bọn quan quân lập

tức xốc nách kéo lôi về phủ đường. Riêng Bao Công chưa về ngay,
chậm rãi đi quanh một vòng quan sát rất kỹ lưỡng từ nhà trong cho
đến vườn sau. Ngôi nhà tuy đã cũ, nhiều chỗ rêu phong nhưng họ Từ
vốn cũng có tiền nên không đến nỗi hoang phế. Khi đi đến vườn sau,
Bao Công chợt chú ý đến một cái cửa nhỏ, có thể thông sang nhà
người khác. Bao Công gọi một tên quân vốn là người địa phương lại
hỏi thì được biết trước đây chưa từng có cái cửa này, nó mới được đục
ra làm cửa cách đây vài năm mà thôi. Bao Công lại hỏi xem cánh cửa
ấy thông qua nhà ai thì hết sức bất ngờ, bởi có thể thông đến phía sau
quán rượu Hoàng Hoa của ông chủ Châu. Có lẽ nhờ chi tiết này mà
Bao Công đã hình thành một đáp án, gật gù trở lại công đường, gọi
Tiêu sinh ra thẩm vấn. Tiêu sinh một mực kêu oan, khai rằng:

— Bây giờ tiểu sinh đã nhớ ra rồi. Đêm qua uống rượu ở quán

Hoàng Hoa quá say rồi sau đó về nhà ngủ. Bao đại nhân thấy rõ đến
sáng nay tiểu sinh còn chưa dậy nổi, sao có thể là hung thủ sát nhân
được?

Bao Công đập bàn quát lớn:
— Ngươi là người có học hành tử tế, biết đạo lý thánh hiền, sao

dám cả gan giết người cướp của? Không những đã có người tố cáo
ngươi khoe khoang ở quán mà xác nạn nhân cũng đã tìm ra, ngươi lại
còn ôm túi bạc trong tay, nhân chứng vật chứng đầy đủ, nếu không
khai thật thì bản quan sẽ dùng đến cực hình tra khảo.

Thế nhưng Tiêu sinh không chịu thua, lấy lý vặn lại:
— Cứ cho là tiểu sinh giết người đi, nhưng đại nhân đã có thấy ai

giết người cướp của mà lại đi khoe rầm trong quán rượu hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.