12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 152

Vả chăng tiểu sinh chân yếu tay mềm, lại không có hung khí thì làm
sao giết người nổi?

Bao Công cũng phải công nhận, gật đầu nói:
— Ngươi có học nên biết suy nghĩ sự việc. Thế nhưng ngươi trả

lời sao với số bạc cầm trong tay?

Thật sự Bao Công không muốn nhắc đến việc nạn nhân bị thuốc

độc mà chết chứ không phải do người đánh hay đâm bằng hung khí,
ông muốn Tiêu sinh khai ra những chi tiết để có thể kết hợp với những
gì mình đã nghi ngờ. Thấy Tiêu sinh ngơ ngác không thể trả lời được
câu hỏi về số bạc đã lấy ở đâu, Bao Công cũng không truy gắt, hỏi đến
vấn dề khác:

— Ngươi có biết rằng đã giết chết ai không?
Tiêu sinh lắc đầu trả lời:
— Tiểu sinh không hề giết người thì làm sao dám nói biết nạn

nhân là ai.

Bao Công gật đầu, nói luôn:
— Đó là anh rể họ Từ của ngươi.
Lần này Tiêu sinh thoáng vẻ buồn rầu, gục đầu nói:
— Hắn có chết cũng không liên quan gì tới tiểu sinh, chỉ tiếc rằng

như vậy… chắc là chị tiểu sinh sẽ buồn khổ lắm mà thôi. Đại nhân đã
nói là có người tố cáo tiểu sinh, bây giờ có thể cho đối chất trước công
đường được không?

Bao Công theo lời thỉnh cầu của Tiêu sinh, gọi họ Triệu lên công

đường. Vừa thấy mặt họ Triệu, Tiêu sinh đã đứng bật dậy, chỉ tay
mắng luôn:

— Thì ra là ngươi! Chính ngươi nhiều lần cười giễu ta bất tài vô

tướng chỉ biết ăn bám theo chị. Nay chắc ngươi tìm cớ vu oan giá họa
cho ta chẳng sai.

Tiêu sinh lại quỳ xuống thưa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.