12 KỲ ÁN TRUNG HOA - Trang 41

Quả nhiên Lý thị rất cứng lòng, dù Nghinh Nhi van lạy đến mấy,

khóc lóc nếu không có tiền tất sẽ bị chồng đánh đến chết, Lý thị vẫn
nhất định không cho vay thêm, đuổi ra khỏi nhà. Lúc đó trời đã chập
choạng tối, Nghinh Nhi vừa đi vừa khóc, đi dọc theo một con hẻm nhỏ
thì chợt có người gọi:

- Nghinh Nhi này! Ta cho ngươi ít tiền, đừng khóc nữa.
Nghinh Nhi quay lại nhìn nhưng không thể thấy rõ mặt được bởi

người ấy mặc quần áo đen, đội khăn trùm đầu che hết nửa mặt, lại
đứng dưới cái mái hiên tối, chỉ để lộ thân hình ra mà thôi. Nếu như
Nghinh Nhi không quá lo lắng tất sẽ nhận ra bộ quần áo người đó
chính là quan phục mà trước kia Áp ty Đại Tôn thường hay mặc, bên
hông còn lủng lẳng cái túi đựng giấy tờ nha môn. Lo lắng làm át chế
sự sợ hãi, Nghinh Nhi thò tay ra lấy gói tiền nhỏ thì người ấy lập tức
biến mất. Lúc đó Nghinh Nhi mới kinh hồn bạt vía bỏ chạy thục mạng
về nhà. Thấy vợ tỏ ra hoảng hốt, Vương Hưng hỏi ngay:

- Có gì mà ngươi sợ hãi vậy? Sao ta bảo đến nhà chủ cũ vay

mượn mà lâu quá vậy, hay còn lang thang nhiều chuyện ở đâu bây giờ
mới chịu về?

Nghinh Nhi hổn hển đáp:
- Tôi làm gì dám lang thang trò chuyện với ai. Chẳng qua là đến

nhà chủ cũ không vay được đồng nào. Còn đang lo lắng thì khi qua
ngõ hẻm, bất chợt... hình như ông Áp ty Đại Tôn hiện hồn về cho tôi
chút bạc vụn này đây, hãy cầm lấy tiêu đỡ vài ngày.

Nghe vậy Vương Hưng liền đẩy vợ vào nhà, đóng cửa lại rồi mới

nói nhỏ:

- Trước kia ngươi có kể việc ông Áp ty hiện hồn trong bếp, nay

lại hiện ra lần nữa thì tất phải có gì uẩn khúc, hồn vía mới cứ lẩn quẩn
không siêu thăng được. Ngày mai tôi sẽ lên huyện trình báo việc này
xem sao, có khi chính vợ chồng Áp ty Tiểu Tôn đã gây ra oan ức này
đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.