Tôi nghe gần hơn.
Thỉnh thoảng sẽ không có ai ở xung quanh để nhắc nhở bạn giữ yên
lặng...rất, rất yên lặng. Đôi khi bạn cần phải yên lặng ngay cả khi bạn chỉ
có một mình. Giống như tôi, ngay lúc này đây.
Suỵt!
Chỗ những cái bàn đông người ngồi chật kín cả phần còn lại của căn
phòng, mọi người đang nói chuyện. Nhưng những lời duy nhất tôi có thể
hiểu là những lời Hannah nói. Những tiếng nói khác đã trở thành một nền
âm thanh ồn ã bị bóp nghẹt lại, đôi lúc điểm xuyết một tiếng cười sắc lạnh.
Ví dụ như, bạn sẽ thấy khá hơn những lúc yên tĩnh cực kỳ yên tĩnh - Nếu
bạn sắp sửa là một Peeping Tom(1). Bởi vì điều gì sẽ xảy ra nếu bọn họ nghe
thấy?
Tôi thở ra một hơi dài. Không phải tôi. Vẫn chưa tới tôi.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ấy... nếu tôi... phát hiện ra?
Đoán xem nào, Tyler Down? Tôi đã phát hiện ra rồi. Tôi dựa ra sau ghế
và nhắm mắt lại.