14 - TẬP 2 - Trang 106

thô kệch hai bên và không hề có dấu hiệu can thiệp của máy móc. Tiến
thêm một vài bước nữa, Roger nhận ra thậm chí anh còn ước lượng thiếu
chính xác cả về bề rộng của rãnh cáp này, nó ít nhất cũng rộng đến năm hay
sáu mét. Anh không thể xác định được rõ vì nhiệt độ trong hầm quá nóng
tạo thành vô số những gợn sóng ảo trong không khí. Căn hầm cũng có hình
dạng tròn hơn so với tính toán ban đầu và bề mặt của nó cũng chênh nhau
đến cả mét chứ không hề bằng phẳng.

Roger để ý thấy một hình xăm trên bờ vai trần của Xela, trông nó có vẻ

là một dòng chữ tượng hình được xăm rất công phu theo hình bầu dục trên
da - và rồi anh lại bối rối liếc xuống phía dưới. Phía bên kia của rãnh cáp có
vẻ vẫn tiếp tục chạy hướng xuống lòng đất, anh tưởng tượng khe nứt này
giống như một hẻm núi nhỏ nằm ngay trên sàn hầm.

Khi tiến lại gần phía Xela, cô chợt với tay ra và nắm chặt lấy tay Roger,

bàn tay Xela thật sự rắn chắc hơn so với vẻ bề ngoài mảnh khảnh của cô.
Cử chỉ này khiến hàng loạt những suy nghĩ trong đầu Roger nhảy múa loạn
xạ trong giây lát.

Và rồi, anh lại nhìn xuống sâu hơn, sâu hơn, và sâu hơn nữa...

Nate nhìn chăm chú xuống phía vực sâu bên dưới, anh không biết liệu nó

có thể nhìn lại mình hay không nhưng thật sự nó đã làm cháy sém cả mảng
lông mày của Nate. Ánh sáng từ phía dưới làm lưu lại một quầng đỏ rực
trong mắt, thậm chí ngay cả khi anh đã nhắm chặt mắt lại.

“Tôi không hề mất trí đấy chứ, phải không?” Nate hỏi hai người còn lại.

Cổ họng bỏng rát khiến cho giọng nói anh bị biến dạng hoàn toàn, tuy
nhiên hai người còn lại đứng đủ gần để vẫn có thể hiểu được anh đang
muốn nói điều gì. “Đây là những điều mà tôi nghĩ sao?”

“Ôôô,” Roger thốt lên. “F*ck.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.