14 - TẬP 2 - Trang 204

“Chúng ta sẽ kể với họ...” Debbie lắp bắp. Chị hít một hơi thật sâu định

bắt đầu lại nhưng không thể thốt nên lời.

“Nếu cô nhận ra được tình thế của chúng ta bây giờ,”

Tim nói, “nếu chúng ta nói ra sự thật, cảnh sát sẽ nghĩ chúng ta đang nói

dối. Nếu chúng ta bịa chuyện, họ biết ngay một trong chúng ta đang nói
dối. Dù thế nào đi chăng nữa, họ cũng sẽ cho rằng chúng ta có liên quan tới
sự biến mất của bà ấy.”

“Tất cả chúng ta đều liên quan ư?”

“Ý của bác là... có liên quan thực sự,” Nate nói. “Phải không?”

Tim gật đầu. “Chúng ta đều là nghi phạm. Khi bà ấy không bao giờ trở

lại, một người trong số chúng ta có thể bị tống giam.”

“Chúng ta có thể chỉ cho họ thấy,” Debbie nói. “Chúng ta có thể mở cánh

cửa đó ra lần nữa.”

“Một ý tưởng vô cùng tồi tệ,” Roger nói với một cái lắc đầu ngao ngán.

“Tin tôi đi, tôi vừa nghe được những ý kiến quá tồi.”

“Cứ cho rằng Oskar để họ mở cánh cửa đó ra,” Nate nói. “Thì có thể nói

rằng ông ta là người duy nhất ở đây có tất cả chìa khóa căn phòng đó. Thật
quái quỷ là, chúng ta lại vừa làm cho nó trông như chưa từng bị động vào
trong hàng thế kỷ.”

Xela đã hết sạch sơn, cô thông báo chiếc cửa đã được sơn xong chỉ vài

phút sau khi Tim tra ổ khóa thay thế cuối cùng vào vị trí. Trông nó không
hoàn hảo cho lắm. Nate vẫn có thể nhìn thấy những vết nhăn của nước sơn
bị rách bên dưới lớp sơn mới, nhưng Veek liệt kê ra những trường hợp bất
thường có thể đổ cho cơn bão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.