14 - TẬP 2 - Trang 210

cong một điểm không gian khác theo hướng ngược lại để duy trì sự ổn định
chứ.”

“Tôi không thể tin được rằng mình lại đang nói ra điều này,” Veek nói,

“nhưng cách lý giải này có vẻ hợp lý.”

“Cám ơn,” Roger nói. “F*ck.”

“Nó thực sự dễ hiểu,” Nate nhận xét. “Đây không phải là một sức mạnh

siêu nhiên nào hết. Họ muốn cái máy này được chạy càng lâu càng tốt.
Những cái máy phát điện đã chứng minh điều đó. Vì vậy điều này thật dễ
hiểu khi xem nó là một cái máy tạo cân bằng, một cái gì đó có thể làm việc
một cách hiệu quả nhất có thể.”

Debbie nhún vai. Chị nhấc mình ra khỏi ghế và tìm kiếm xung quanh

cho đến khi tìm ra được một chỗ mà mình không thể nhìn thấy ai. “Tôi nghĩ
mình cần được nghỉ ngơi,” Debbie thì thầm. “Tôi muốn xem xem liệu họ
đã sửa xong căn phòng của tôi chưa?”

Clive đứng dậy và đặt đôi bàn tay mình lên vai vợ. Anh quay lại chào

mọi người bằng một cái gật đầu. Hai người họ đi xuống cuối hành lang.

“Chị ấy có vẻ không muốn chấp nhận sự thật này lắm,” Nate nói.

“Debbie đã làm tốt hơn tất cả những người khác nếu họ ở cùng hoàn

cảnh của cô ấy,” Tim nói. “Chúng ta cũng vậy.”

“Hãy để một chút thời gian giúp mọi người có thể chấp nhận nó, người

anh em,” Roger nói. “Những bước thật chậm bước vào thế giới điên loạn.”

Xela mỉm cười với anh. “Anh quả là một kẻ ho ra thơ thở ra văn đấy.”

“Đó là câu trong bộ phim anh đang làm,” anh nói. “Tên diễn viên đóng

vai này là một kẻ đần độn. Anh đã phải nghe đi nghe lại câu thoại này đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.