14 - TẬP 2 - Trang 363

Clive phát ra một âm thanh mà họ không thể hiểu nổi, rồi quay trở lại với

công việc còn dang dở. Anh đặt tấm ván thứ ba trên sàn dọc theo cánh cửa
và bắn một đống đinh lên đó. “Đây là việc tốt nhất tôi có thể làm cho tới
lúc này,” anh nói trong khi chỉ vào cánh cửa, rồi chỉ tay ngược trở lại phía
hành lang. “Chúng ta có thể khênh một cái chân lớn từ gác xép nhà tôi
xuống đây, và tôi sẽ đặt nó vào chính giữa cánh cửa để...Mẹ kiếp!”

Câu chửi thề của anh nghe có vẻ vụng về, như thể anh đang nói một thứ

ngôn ngữ mà mình không thông thạo. Nate nhớ ra anh chưa từng nghe
Clive buông ra một câu chửi thề nào trước đây. Anh nhìn theo ánh mắt của
Clive về phía sảnh.

Cửa sau vẫn để mở.

Debbie giữ khẩu súng khi Clive chạy xuống tầng dưới. Chị không hề

thích súng. Không một chút nào. Nhưng chị còn ghét Andrew hơn gấp bội.
Các vết bầm trên cằm vẫn còn hằn sâu trong tâm trí chị.

Andrew vẫn không hề nhúc nhích. Chị ước là như vậy vì tính mạng của

hắn đang bị đe dọa bởi khẩu súng trên tay mình. Chị giữ ngón tay lên chốt
bảo vệ, không phải là cò súng, giống như Clive đã làm.

Xela chỉ cho Veek những bản vẽ và chỉ rõ những vệt bụi bằng đèn pin.

“Tôi đã gần hoàn thiện nó,” cô giải thích, “nhưng tôi không biết liệu có sai
sót nào không. Có thể chúng ta bật lại một nửa số công tắc và chạm phải
đúng một cần gạt làm toàn bộ tòa nhà xoay chuyển lại. Tôi không muốn rời
đi khi không có mọi người.”

“Tôi rất biết ơn vì cô đã làm việc này,” Veek nói. Cô nhìn vào những bản

phác thảo công phu. “Chúng ta phải mất bao lâu để bật tất cả chúng lên?”

Xela nhún vai. “Năm hay sáu phút, có lẽ vậy. Có khoảng hơn năm mươi

phím điều khiển ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.