14 - TẬP 2 - Trang 371

quay số này, một cần gạt ở kia, và cần gạt dài ở đằng kia nữa.” Cô vừa nói
vừa chỉ vào mỗi phím điều khiển tương ứng trên bảng.

Nate nhìn vào sơ đồ và gật đầu. Anh đặt tay lên cần gạt cuối cùng mà cô

chỉ. “Vậy là cái này phải được gạt lên trên, phải không?”

“Đúng.”

“Chờ đã,” Veek chen ngang. Cô vẫn giữ một tay ngang bụng. “Chuyện gì

sẽ xảy ra nếu trình tự của chúng ta có vấn đề? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu
chúng ta phá hỏng toàn bộ hệ thống này hay điều gì đó tương tự do chúng
ta làm sai thứ tự?”

Vai Xela chùng xuống. “Ôi, sh*t!,” cô chán nản. Xela nhìn vào bức

tường có những bảng điều khiển trước mặt. Nate lắc đầu. “Chúng ta sẽ chết
hết,” anh nói. “Sẽ là vậy hoặc là không gì cả.”

Họ nhìn nhau trong giây lát. Veek hít một hơi thật sâu, đan tay lại với

nhau rồi mỉm cười với Nate. “Chà!”

Xeka phì cười. Nate cũng nhe răng ra cười và trao cho Veek một nụ hôn

thật sâu lên môi. Anh đặt tay lên một cần gạt bằng đồng thau với một núm
tròn bên trên với kích thước của một quả bóng golf. Nó vừa vặn với bàn tay
anh.

Chiếc cần gạt này trượt lên và bắt đầu một sự kết nối. Một tiếng leng

keng mờ nhạt chợt rung lên, lan truyền qua những bộ phận máy, kèm theo
tiếng ù ù do hiện tượng tĩnh điện.

Roger vẫn chèn gót chân vào cánh cửa. Cho đến lúc này, cánh cửa an

ninh bên ngoài đã được gia cố để ngăn cản lũ quái vật. Anh hiểu rằng nếu
chúng lọt qua được, thì việc chặn chân ở cửa thế này cũng không tác dụng
gì. Nhưng việc tập trung vào đôi chân khiến anh không thể chĩa khẩu súng
qua cửa sổ và nhả lia lịa vào lũ quái vật bên dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.