14 - TẬP 2 - Trang 39

Eddie lại diễn lại bộ dạng cười toe và gật gù. “Được đấy,” gã nói, “giữa

tôi và cậu, cuộc trò chuyện này tốt nhất là chỉ có hai chúng ta biết thôi nhé.
Cậu biết mà, tôi sẽ chẳng đi kể lại chuyện này với họ đâu.” Gã nhìn lên trần
nhà, rồi lại nhìn vào đống thư từ bị trả lại hình kim tự tháp. “Cậu cần từ
chối cô ta trong vài hôm nữa và nên tập trung vào công việc ở văn phòng
này đi.” Gã cười gian trá. “Tập trung vào công việc. Nghe có vẻ thú vị
đấy.”

Nate gật đầu. “Cũng có thú vị thật đấy.”

Eddie lại gật đầu và khuôn mặt gã lại trở về trạng thái lạnh tanh. Nụ cười

toe vụt biến mất, nhanh chóng hệt như lúc nó xuất hiện vậy. “Được rồi, cứ
như vậy đi nhé,” gã nói. Gã rướn người về phía trước trong khi cặp mông
đồ sộ dần dần tụt xuống khỏi mặt bàn. “Tốt nhất là cậu nên hoàn thành mớ
lộn xộn này trong tuần tới.”

“Tôi sẽ cố gắng,” Nate trả lời, “sẽ dễ dàng hơn nếu tôi có thể làm đủ số

thời g.ian tôi cần.”

“Không, cậu chỉ có từng ấy thời gian mà thôi.”

Có một bảng ghim dưới chân cầu thang của tòa nhà. Bình thường, nó bị

dán đầy những danh thiếp hay hàng tá phiếu giảm giá pizza. Khi Nate trở
về nhà thì tất cả những thứ đó đã biến mất và thay vào đó là một tờ giấy
trắng đính ngay chính giữa bảng. Tờ giấy được viết tay những chữ rất rõ
ràng và đĩnh đạc.

Gửi đến toàn thể cư dân của tòa nhà!

Một sự cố của gia đình buộc tôi phải rời khỏi thị trấn trong suốt cuối

tuần này. Tôi sẽ rời khỏi đây vào sáng ngày thứ sáu và quay trở lại vào thứ
ba của tuần sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.