14 - TẬP 2 - Trang 66

“Tất nhiên là được rồi.” Tim lôi ba lô trên vai xuống.

“Bảy mươi tám bậc, ước chừng mỗi bậc cao khoảng hơn hai mươi ba

phân,” ông vừa nói vừa chuyển chai nước cho Veek. Tim nhắm mắt lẩm
nhẩm tính toán. “Tính ra là khoảng tầm mười tám mét. Chúng ta đã ở độ
sâu hơn năm tầng nữa so với ban nãy rồi.”

Veek uống một vài ngụm nước rồi quệt miệng lên vai áo mình. “Thật vậy

ạ?”

Phía bên trái đường hầm là một vài dây cáp lớn, chúng có độ dày tương

đương với ống dẫn nước cứu hỏa. Dưới lớp bụi dày, những sợi cáp có vẻ
được bọc bởi một lớp vỏ trông giống như một loại cao su đen. Một đoạn
dây bó chúng lại với nhau thành một bó lỏng lẻo, cũng có thể đơn giản chỉ
là để giúp chúng trông gọn gàng hơn. Nate dùng chân đá vào bó dây cáp và
cảm nhận được dòng điện đang chạy bên trong. Cú đá khiến sợi dây bện bị
tung ra, sợi cáp bị bật tung, đập xuống nền đất và gây ra tiếng ầm lớn bởi
sức nặng của nó.

“Chúng vẫn hoạt động!” Nate hô lớn.

“Đó là lý do vì sao chúng ta vẫn có ánh sáng ở dưới này,” Veek nói.

Tim nhìn vào đống dây cáp. “Có lẽ vậy. Không biết chúng dẫn đến đâu?

Có thể có một cỗ máy nào đó ở phía cuối đường hầm và nó cần đến một
nguồn năng lượng khổng lồ.”

“Dao cạo Occam

13*

,” Veek thốt lên. “Có vẻ chúng dẫn lên phía trên thì

đúng hơn.”

13*

Dao cạo của Occam: một lý thuyết triết học nổi tiếng của nhà triết học

người Anh William xứ Ockham, ”Điều gì có thể được giải thích bằng ít giả
thuyết hơn thì lại được giải thích một cách vô ích bằng nhiều giả định
hơn”. Tức là nếu một vấn đề khoa học được giải thích bằng ít giả thuyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.