170 NHÀ THƠ NGA - Trang 129

Anh có từng yêu như tôi? Bằng những đêm không ngủ

Có từng đau khổ vì nàng bằng một nỗi buồn thương?

Có cầu nguyện cho nàng bằng nước mắt điên cuồng

Bằng sức mạnh của tình yêu thánh thiện và cao cả?

Kể từ cái ngày nàng về ngủ yên trong đất mẹ

Khi anh nhìn thấy nàng trong lần cuối cùng

Kể từ ngày ấy, có tan nát cuộc đời anh

Và ánh sáng cuối cùng, với anh, đã không còn nữa?

Không!.. anh vẫn như mọi khi, vẫn ước mong, vẫn sống

Kiêu hãnh đi về phía trước, quên hết chuyện ngày qua

Và sau đó, có thể, anh ra vẻ cười chê

Đau khổ và buồn thương, cơn đau đã lặng.

Anh là đứa trẻ của tình, của niềm hạnh phúc

Anh không thể hiểu tâm hồn thánh thiện của nàng

Anh không thể hiểu số kiếp và vẻ dịu dàng

Như tôi hiểu ra, tôi đau đớn và mỏi mệt!

Tại vì sao trong giờ phút chia ly, vĩnh biệt

Anh có thể một mình trong nỗi buồn câm

Đốt lên ngọn lửa của nụ hôn cuối cùng

Hôn bàn tay bất động của nàng như cẩm thạch?

Tại vì sao khi người ta hạ nàng xuống huyệt
Dàn đồng ca hát về niềm hạnh phúc sau này

Thì anh lại kết hoa cho nàng lên quan tài

Còn tôi, như người lạ, chỉ nhìn trong khoảng cách?

Nối lo lắng điên cuồng, giá mà anh biết được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.