170 NHÀ THƠ NGA - Trang 251

Trước thù hận của lần này gặp gỡ

Lá chắn ta không bỏ xuống bao giờ...

Không bao giờ những cánh tay, đừng mở...

Nhưng hãy cho ta giấc mộng say sưa!

Ta nhìn ngắm, hận thù ta đo hết

Cả yêu thương, cả nguyền rủa, căm thù:

Ta biết rằng vì khổ đau, cái chết

Dù sao thì ta cũng nhận về ta!

****

TRONG NHÀ HÀNG

***

Không bao giờ anh quên (dù từng có hay không

Buổi chiều này): hoàng hôn như đám cháy

Đốt sáng lên bầu trời xanh nhợt tái

Trong hoàng hôn có những chiếc đèn lồng.

Anh ngồi bên cửa sổ một gian phòng

Nơi người ta hát liên khúc tình ái

Anh gửi em bông hồng trong cốc vại

Sâm banh vàng như màu của hoàng hôn.

Em nhìn qua. Anh bối rối ngượng ngùng

Gặp ánh mắt kiêu kì anh đáp lại

Em hình như xẵng với người bạn nhảy

Em nói rằng: “Con người ấy em thương”.

Và bây giờ đã vang động dây đàn

Đã kích động điên cuồng cây mã vĩ…

Nhưng em với anh bằng điều khinh thị

Chỉ bàn tay hơi có vẻ run run…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.