170 NHÀ THƠ NGA - Trang 261

Này đây mi, đàn bò vàng ta ơi!

Còn ai hát về rừng hay hơn thế?

Ta nhìn thấy buổi hoàng hôn đang ghé

Liếm dấu chân bỏ lại của con người.

Ôi nước Nga bằng gỗ của ta ơi

Một mình ta – người đưa tin, thi sĩ.

Thơ ta – nỗi buồn của loài muông thú

Ta nuôi chúng bằng những cỏ và cây.

Lúc nửa đêm cái gàu trăng hãy ngó

Rồi múc vào dòng sữa của bạch dương!

Có vẻ như muốn bóp cổ ai đó

Bằng bàn tay của thập ác nghĩa trang!

Trên ngọn đồi thơ thẩn một bóng đen

Đổ vào vườn vẻ dữ dằn tên trộm

Ta tự mình cũng là tay lỗ mãng

Một máu cùng tên trộm ngựa thảo nguyên.

Ai nhìn ra đang sôi sục trong đêm

Rặng anh đào dại rì rầm sôi động?

Giá mà trong đêm trên thảo nguyên xanh

Ở đâu đó cầm dùi cui ta đứng.

Đã khô bụi cây trên mái đầu ta

Vòng tù hãm của thơ ca cuốn hút.

Ta khổ sai trong mạch nguồn cảm xúc

Buộc xoay vòng cái cối của thơ ca.

Đừng sợ chi, hỡi ngọn gió điên cuồng

Lá trên đồng cứ cuốn vào lặng lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.