170 NHÀ THƠ NGA - Trang 289

Anh lang thang giống như kẻ không nhà

Trong đêm ấy trên những đường phố tối

Như theo dòng những dòng suối cạn khô.

Và bây giờ đứng trước cửa nhà em

Bởi vì anh không còn cách nào khác

Mặc dù biết rằng anh không dám bước

Không bao giờ anh dám bước vào trong.

Người xúc phạm em, anh vẫn biết rằng

Đấy chỉ là một giấc mơ khủng khiếp

Nhưng dù sao thì anh giờ đang chết

Trước cửa sổ nhà kín mít như bưng.

SAU BAO NĂM THÁNG DÀI

Sau bao năm tháng dài

Anh lại quay về đây

Nhưng anh bị đày ải

Người dõi theo anh đây.

- Em đã chờ đợi anh

Suốt bao nhiêu tháng năm

Với tình em – khoảng cách

Không hề có trong tình.

- Anh bôn ba xứ người

Sống gần hết cuộc đời

Cuộc đời trôi nhanh quá

Không để ý em ơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.