170 NHÀ THƠ NGA - Trang 290

- Cuộc đời em đã từng

Bao âu yếm, dịu dàng

Em đã từng chờ đợi

Trong mơ em thấy anh.

Cái chết trong nhà em

Cái chết trong nhà anh –

Chẳng đáng gì cái chết

Nếu giờ ta có mình.

CÔ BÉ

Thời gian không xua đi được nỗi buồn

Không còn sức để nhìn và để thở

Lấy bàn tay khép vào đôi mắt mở

Và anh bắt đầu mơ ước về em.

Không về cô bé mỏi mệt, thanh thanh

Như tất cả nhìn ra em như thế

Mà cô bé khiêm nhường và lặng lẽ

Trên cuốn sách của Musset cúi mình.

Cái ngày em biết được lần đầu tiên

Ấn Độ lạ kì của bao kì lạ

Có những cây cọ thiêng, có hổ

Giờ đối với anh ngày ấy vẫn còn.

Đôi khi em nhìn biển cả mênh mông

Còn bão tố đổ dồn trên biển cả

Đấy là trong hiện tại niềm đau khổ

Che mờ đôi mắt bằng một màn sương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.