1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 730

Aomame làm theo lời ông ta, thử buông tay phải xuống. Nhưng tay phải

nàng không hề nhúc nhích, như bàn tay của một tượng đá, cánh tay bị đông
cứng lại trên không trung.

“Mặc dù đó không phải là thứ tôi mong muốn, nhưng tôi lại có sức mạnh

như vậy đấy. Được rồi, giờ tay phải của cô đã có thể cử động. Cô lại có thể
khống chế mạng sống của tôi rồi.”

Aomame phát hiện ra tay phải của mình lại có thể hoạt động bình

thường. Nàng nắm chặt tay lại rồi xòe ra. Hoàn toàn bình thường. Chắc là
một dạng thuật thôi miên. Bất kể nó là gì, sức mạnh ấy cũng thật ghê gớm.

“Tôi được họ ban cho năng lực ấy. Nhưng để đổi lại, họ áp đặt rất nhiều

đòi hỏi lên thân thể tôi. Ham muốn của họ trở thành ham muốn của tôi. Thứ
ham muốn này vô cùng mãnh liệt, tôi không thể phản kháng lại được.”

“Bọn họ,” Aomame nói, “Có phải người Tí Hon không?”

“Thì ra cô cũng biết chuyện này. Tốt, như vậy thì không cần mất công

giải thích.”

“Tôi chỉ biết cái tên đó thôi. Tôi không biết Người Tí Hon rốt cuộc là cái

gì.”

“E rằng chẳng có ai biết Người Tí Hon rốt cuộc là ai là cái gì,” người

đàn ông nói. “Người ta chỉ biết họ quả thực có tồn tại mà thôi. Cô đã đọc
cuốn Cành vàng của Frazer

[67]

chưa?”

“Chưa.”
“Một cuốn sách rất thú vị, dạy chúng ta nhiều điều. Ở một thời kỳ nào đó

trong lịch sử – dĩ nhiên đây là chuyện của thời xa xưa – tại một số nơi trên
thế giới, người ta có quy định rằng khi nhà vua trị vì hết một thời kỳ
khoảng từ mười đến mười hai năm thì sẽ bị xử tử. Khi thời kỳ này kết thúc,
mọi người ùa đến xử tử nhà vua. Đối với cộng đồng, điều này được cho là
cần thiết. Bản thân nhà vua cũng vui vẻ đón nhận cái chết ấy. Phương pháp
xử tử cần phải tàn nhẫn và đẫm máu. Bị giết theo cách ấy được coi là vinh
dự lớn lao đối với kẻ làm vua. Tại sao vua lại bị buộc phải chết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.