1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1105

có dấu hiệu di chuyển, tựa như một người cô độc đang chìm đắm vào suy
tư, quên cả thời gian.

Chắc Tengo sẽ không đến. Bầu trời đâu đâu cũng toàn mây đen giăng mù

mịt, không thấy mặt trăng. Nhưng Aomame chắc hẳn vẫn sẽ ra ngoài ban
công, vừa uống ca cao nóng vừa trông chừng sân chơi phía đối diện. Bên
cạnh nàng là ống nhòm và khẩu súng lục, trên người mặc sẵn quần áo để
sẵn sàng lao ra bất cứ lúc nào, hai mắt không ngừng trông về phía chiếc cầu
trượt trong màn mưa. Bởi lẽ với nàng đây là hành động duy nhất còn có ý
nghĩa.

Ba giờ chiều, chuông ngoài cửa chính của khu căn hộ vang lên. Có người

muốn vào tòa nhà này. Aomame mặc kệ họ. Không thể nào có người đến
thăm hỏi nàng. Lúc đó nàng đang đun nước pha trà. Để đề phòng, nàng tắt
bếp ga đi, lẳng lặng nghe ngóng. Tiếng chuông vang lên ba bốn lượt, rồi im
lặng.

Khoảng năm phút sau, tiếng chuông lại vang lên. Lần này là chuông cửa

căn hộ. Người kia đã vào trong tòa nhà, đang đứng trước cửa căn hộ của
nàng. Có lẽ kẻ này bám đuôi ai đó là dân sống ở tòa nhà này mà lẻn vào
đây, cũng có thể y nhấn chuông cửa nhà khác, nói vài lời dối trá để người ta
mở cửa chính cho. Aomame vẫn giữ im lặng. Cho dù là ai đến cũng không
trả lời, chốt cửa từ bên trong rồi nín thở chờ đợi…Tamaru đã dặn dò nàng
như thế.

Chuông cửa vang lên phải đến mười mấy lần. Nếu là nhân viên chào

hàng thì kẻ này hình như hơi quá cứng đầu rồi. Thông thường bọn họ chỉ ấn
chuông ba lần. Aomame tiếp tục giữ im lặng. Đối phương bắt đầu dùng
nắm đấm đập cửa. Âm thanh không lớn lắm, nhưng bên trong chất chứa sự
nôn nóng và phẫn nộ mạnh mẽ. “Ông Takai!” Giọng nói ồm ồm của đàn
ông tuổi trung niên, hơi khàn, “Ông Takai, chào ông! Mở cửa cho tôi với
nào!”

Takai là tên giả dùng trên hòm thư của căn hộ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.