1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 1375

“Em không nói chắc được. Nhưng hình như là không đau đớn. Thần thái

ông ấy bình thản lắm. Biết nói thế nào nhỉ, giống như mùa thu sắp qua, rõ
ràng không có cơn gió nào, nhưng một chiếc lá lại rơi xuống, cảm giác của
em là như thế đấy. Nói vậy có lẽ không được thích đáng lắm.”

“Không có gì là không thích đáng cả,” Tengo nói, “tôi thấy nói vậy cũng

được.”

“Anh Tengo, hôm nay anh có đến được không?”
“Tôi nghĩ là được.” Thứ Hai này lớp của anh ở trường dự bị sẽ bắt đầu

lại, nhưng so với việc cha anh qua đời, chuyện này không còn quan trọng
nữa.

“Tôi lên chuyến tàu nhanh đầu tiên tới đó. Chắc sẽ đến nơi trước mười

giờ.”

“Vâng, sẽ phải thực hiện rất nhiều thủ tục đấy.”
“Thủ tục,” Tengo lặp lại, “có cần chuẩn bị trước thứ gì không?”
“Anh là người thân duy nhất của ông Kawana phải không ạ?”

“Đại khái là vậy.”
“Vậy, anh mang theo con dấu chính thức của anh nhé, có khi phải dùng

đến. Ngoài ra, anh còn giữ bản đăng kí con dấu không?”

“Hình như có một bản sao.”

“Vậy anh cũng mang luôn đi, phòng khi cần đến. Ngoài ra, em nghĩ

không cần gì nữa đâu. Cha anh hình như đã chuẩn bị cả rồi.”

“Chuẩn bị cả rồi?”
“Vâng. Lúc hãy còn tỉnh táo ông ấy đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, chi phí cho

tang lễ này, quần áo lúc mặc niệm này, thậm chí cả nơi để di cốt nữa. Ông
ấy sắp xếp đâu ra đấy, chắc có thể nói là dũng cảm nhìn thẳng vào thực tại.”

“Ông ấy là người như vậy đó,” Tengo dùng đầu ngón tay day day huyệt

Thái dương, nói.

“Bảy giờ sáng em tan ca, về nhà đi ngủ. Chị Tamura và chị Omura sáng

sớm sẽ đi làm, hai chị ấy sẽ giải thích đầu đuôi với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.