1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 315

khốn kiếp chẳng thể tìm được bất cứ giá trị nào để sống tiếp trên đời này
nữa.”

Bà chủ ngậm miệng, chăm chú nhìn Aomame trong giây lát với ánh mắt

như có thể nhìn xuyên qua cả tường đá, sau đó nói bằng giọng ôn tồn như
cũ.

“Đối với hạng người này, chúng tôi chỉ có thể dùng cách thức nào đó

mời chúng biến mất. Một cách thức tuyệt đối không thu hút sự chú ý của
mọi người.”

“Có thể làm được chuyện này ư?”
“Có nhiều cách khác nhau để làm một người biến mất.” bà chủ cân nhắc

câu chữ. Đoạn, bà ngừng trong giây lát, nói tiếp, “Tôi có thể tạo ra cách
nào đó để khiến một con người biến mất. Tôi có khả năng làm việc đó.”

Aomame lại ngẫm nghĩ về những gì bà chủ vừa nói, nhưng cách biểu đạt

của bà quá mơ hồ khó hiểu.

Bà chủ nói: “Chúng ta đều đã từng mất đi người quý giá nhất vì những

chuyện phi lý hết sức, và bị tổn thương sâu sắc. Vết thương trong lòng này
có lẽ sẽ không bao giờ chữa khỏi được. Nhưng chúng ta không thể cứ ngồi
ì ra đó nhìn vết thương của mình, cần phải đứng lên hành động tiếp. Hơn
nữa, không phải để báo thù cho bản thân, mà là vì chính nghĩa. Thế nào,
liệu cô có muốn giúp tôi hay không? Tôi cần một người hợp tác đáng tin
cậy, giỏi giang. Một người có thể cùng chia sẻ bí mật và gánh vác sứ
mệnh.”

Aomame mất không ít thời gian để sắp xếp lại những lời lẽ ấy trong đầu,

lý giải những gì bà chủ nói. Đây là một sự bộc bạch và đề xuất khó tin. Hơn
nữa, sau khi nghe lời đề nghị ấy, nàng phải lâu hơn nữa mới ổn định được
xúc cảm. Trong khi đó, bà chủ vẫn ngồi trên ghế, tư thế không thay đổi,
chăm chú nhìn Aomame, im lặng không nói một lời. Bà có vẻ rất thong
dong, dường như đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chờ đợi.

Không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là bà ấy mắc một chứng điên nào đó,

Aomame nghĩ. Nhưng bà chủ không điên, cũng không bị bệnh. Chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.