1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 585

nó vào các lớp nàng dạy ở câu lạc bộ. Người bình thường không chịu được
đau đớn nhường ấy. Thậm chí hầu hết các huấn luyện viên thể dục cùng
làm với nàng cũng phải rên lên thành tiếng khi nàng thử với họ.

Nàng vừa làm các động tác co duỗi vừa bật bản Sinfonietta của Janáček

do George Szell chỉ huy. Bản Sinfonietta dài khoảng hai mươi lăm phút,
vừa vặn khoảng thời gian cần thiết để vận động hết các cơ bắp trong cơ thể
một cách hiệu quả, không ngắn quá cũng không dài quá. Đến khi bản nhạc
chấm dứt, mâm quay đĩa dừng lại, cần máy tự động trở về vị trí ban đầu, cả
đầu óc lẫn cơ thể nàng đều có cảm giác như miếng giẻ bị vắt khô kiệt.

Giờ đây, Aomame đã có thể nhớ rõ từng nốt nhạc của bản Sinfonietta.

Vừa co duỗi cơ thể mình đến gần giới hạn cuối cùng vừa lắng nghe tiếng
nhạc, cơ thể nàng trở nên tĩnh lặng một cách bí ẩn. Trong lúc này nàng vừa
là người tra khảo vừa là người bị tra khảo; vừa là kẻ cưỡng bức vừa là
người bị cưỡng bức. Trạng thái tự túc, hướng vào bản ngã này chính là thứ
nàng cần. Nó cho nàng sự an ủi sâu xa. Vì vậy, bản Sinfonietta của Janáček
trở thành một thứ nhạc nền có hiệu quả rất tốt.

Khoảng trước mười giờ tối, chuông điện thoại reo. Cầm ống nghe lên,

nàng nghe thấy giọng của Tamaru.

“Ngày mai có việc gì không?” anh ta hỏi.

“Sáu rưỡi hết giờ làm.”
“Ta làm đến đây được không?”
“Được,” Aomame trả lời.

“Tốt lắm,” Tamaru đáp. Trong ống nghe vang lên tiếng đầu bút bi viết

lên thời gian biểu hằng ngày.

“À này, anh tìm được con chó mới chưa?”
“Chó à? Ờ, tôi lại kiếm một con chó cái giống béc giê Đức. Vẫn chưa

hoàn toàn hiểu được tính cách nó, nhưng mà huấn luyện cơ bản thì rất tốt,
hình như cũng khá nghe lời. Nó đến đây được mười hôm rồi, có vẻ đã bắt
đầu thích ứng. Sau khi có chó, cánh phụ nữ ở đấy cũng yên tâm phần nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.