1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 621

bị pha cà phê. Cái máy nhắn tin để ngay trên bàn. Nàng liếc nhìn số điện
thoại trên màn hình bé xíu. Chưa bao giờ nàng thấy số điện thoại ấy. Nhưng
không nghi ngờ gì nữa, đây là thông điệp của Tamaru. Nàng liền tới bốt
điện thoại công cộng gần nhà gọi lại cho số máy kia. Chuông đổ ba lần,
Tamaru bắt máy.

“Chuẩn bị xong xuôi chưa?” Tamaru hỏi.

“Dĩ nhiên,” Aomame đáp.
“Tôi chuyển lời của phu nhân: Bảy giờ tối nay, ở đại sảnh tòa nhà chính

của khách sạn Okura. Ăn mặc như mọi khi. Thông báo cho cô bất ngờ thế
này, thật hết sức xin lỗi, nhưng họ cũng chỉ vừa thu xếp được vào phút
chót.”

“Bảy giờ tối nay, ở đại sảnh tòa nhà chính khách sạn Okura,” Aomame

máy móc nhắc lại.

“Tôi rất muốn chúc cô may mắn, nhưng e rằng có chúc đến mấy thì cũng

chẳng có tác dụng gì.”

“Bởi anh là người không tin vào vận may.”
“Dù tôi có muốn dựa dẫm vào vận may thì cũng chẳng biết mặt mũi nó

thế nào mà dựa,” Tamaru nói. “Tôi đã thấy cái giống ấy bao giờ đâu.”

“Anh không cần chúc may mắn cho tôi. Nhưng có chuyện này tôi muốn

nhờ anh giúp. Trong nhà tôi có một cây cao su Ấn Độ, phiền anh chăm sóc
hộ. Đáng ra tôi định vứt đi rồi, nhưng không vứt được.”

“Cứ để đấy cho tôi.”
“Cám ơn anh.”

“Chăm sóc cây cao su Ấn Độ đỡ phiền nhiễu hơn chăm sóc mèo con hay

cá cảnh nhiệt đới nhiều. Còn gì không?”

“Chẳng còn gì nữa đâu. Những thứ còn lại cứ quăng hết đi hộ tôi.”
“Khi nào xong việc, cô đến ga Shinjuku gọi lại vào số điện thoại này.

Đến lúc ấy sẽ có chỉ dẫn tiếp theo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.