1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 687

hít thở có mục đích và chức năng đặc biệt. Nàng hình dung được xương bả
vai và cơ hoành của ông ta đang vận động dữ dội, không ngừng dãn ra rồi
lại co vào. Người bình thường không thể nào hô hấp mạnh như thế. Đây rõ
ràng là một phương pháp hô hấp đặc thù, phải trải qua khổ luyện trong thời
gian dài mới có thể làm chủ được.

Đầu Trọc đứng cạnh Aomame, giữ nguyên tư thế, lưng thẳng cằm hơi

khép vào trong. Nhịp hô hấp của y vừa ngắn vừa nhanh, tương phản với
người đàn ông trên giường. Y tập trung toàn bộ tinh thần nhìn người đàn
ông kia, đợi cho chuỗi thở sâu dữ dội ấy kết thúc. Đó dường như cũng là
một trong những hoạt động thường nhật của người đàn ông này. Aomame
cũng chỉ biết cùng Đầu Trọc đợi cho ông ta hoàn thành việc thở của mình.
Hẳn đây là một bước mà ông ta cần phải tiến hành để có thể hoàn toàn tỉnh
giấc.

Không lâu sau đó, tựa như một cỗ máy khổng lồ ngừng chạy, nhịp hô

hấp đặc biệt từ từ dừng lại, khoảng thời gian giữa hai lần hít thở mỗi lúc
một dài thêm. Cuối cùng, ông ta thở hắt ra một hơi dài, tựa như muốn xả
hết mọi thứ ra. Im lặng sâu lắng một lần nữa phủ xuống căn phòng.

“Đến giờ rồi ạ,” Đầu Trọc nói lần thứ ba.
Người đàn ông chầm chậm chuyển động. Hình như ông ta đang hướng

về phía Đầu Trọc.

“Anh có thể ra ngoài,” ông ta nói. Một giọng nam trung trầm ấm, rõ

ràng, quả quyết và không có gì mập mờ. Cơ thể ông ta dường như đã hoàn
toàn tỉnh táo.

Trong bóng tối, Đầu Trọc khẽ cúi người chào rồi bước ra khỏi phòng,

không một động tác thừa, hệt như lúc bước vào. Cửa đóng lại, trong phòng
chỉ còn Aomame và người đàn ông kia.

“Xin lỗi cô, tối thế này,” người đàn ông nói. Câu này hẳn là để nói với

Aomame.

“Tôi không sao,” Aomame đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.