1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 706

Fukaeri nhíu mày, nghĩ ngợi giây lát, nhưng không nói gì. Dường như cô

không thể tưởng tượng nổi thế giới mà không có lò vi sóng thì sẽ như thế
nào.

“Em sống ở chỗ anh,” Fukaeri nói, như đang thông báo một sự thực

khách quan.

“Đến bao giờ?” Tengo hỏi.
Fukaeri lắc đầu. Ý cô bảo không rõ.
“Chỗ ẩn nấp kia của em sao rồi?”

“Khi có chuyện xảy ra, em không muốn ở một mình.”
“Em nghĩ sẽ xảy ra chuyện à?”
Fukaeri không trả lời.

“Anh vẫn phải nhắc lại một câu, nơi này không an toàn,” Tengo nói.

“Hình như có một số người đang để mắt đến anh. Vẫn chưa biết họ là ai,
nhưng…”

“Trên đời không có chỗ nào an toàn cả,” Fukaeri nói. Sau đó cô nheo mắt

đầy ý vị, ngón tay khẽ vân vê dái tai. Tengo không biết trong ngôn ngữ cơ
thể, hành động này có ý nghĩa gì. Có lẽ là chẳng có ý nghĩa gì.

“Vì vậy ở đâu cũng thế,” Tengo nói.

“Trên đời không có một chỗ nào an toàn cả,” Fukaeri lặp lại.
“Có lẽ vậy,” Tengo thừa nhận. “Sau khi vượt qua một giới hạn nhất định,

nguy hiểm đến mức nào thì cũng như nhau. Có điều, tạm gác chuyện này
lại đã, giờ anh sắp phải đi làm rồi.”

“Đến trường dự bị.”

“Đúng thế.”
“Em ở đây,” Fukaeri nói.
“Em ở đây,” Tengo lặp lại, “Vậy càng tốt. Đừng ra ngoài, ai gõ cửa cũng

đừng lên tiếng. Điện thoại đổ chuông cũng đừng bắt máy.”

Fukaeri lặng lẽ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.