1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 708

Tengo lấy trà đại mạch trong tủ lạnh ra uống. “Anh không hoan nghênh

đàn ong vò vẽ đang nổi điên lên, nhưng giúp em thì anh nhất định làm
được.”

Fukaeri nhìn chăm chú vào mặt Tengo một lúc, sau đó nói: “Hình như

anh đã khác lúc trước.”

“Khác như thế nào?”
Cặp môi Fukaeri vểnh lên thành một góc độ kỳ quái, rồi lập tức trở về

nguyên trạng. “Không giải thích được.”

“Không cần giải thích,” Tengo nói. Nếu không giải thích thì không hiểu,

vậy thì có giải thích thế nào cũng không hiểu được.

Lúc ra đến cửa, Tengo nhắc Fukaeri: “Khi anh gọi điện cho em, anh sẽ

đợi đổ chuông ba tiếng rồi dập máy. Sau đó anh sẽ gọi lại lần nữa, lần này
thì em hãy bắt máy. Hiểu chưa?”

“Biết rồi,” Fukaeri đáp, đoạn lặp lại. “Đợi đổ chuông ba tiếng, rồi dập

máy, sau đó gọi lại, lần này thì bắt máy.” Nghe như thể cô đang vừa đọc
vừa dịch vừa đọc to thành tiếng hàng chữ khắc trên tấm bia đá cổ.

“Chuyện này rất quan trọng, đừng quên đấy,” Tengo nói.

Fukaeri gật đầu hai lần.
Dạy xong hai tiết, Tengo liền quay lại phòng giáo viên thu dọn đồ đạc

chuẩn bị về nhà. Cô lễ tân bước tới báo với anh: có một người họ Ushikawa
muốn gặp anh. Trông cô như thể một người báo tin đầy thiện tâm phải
mang tin dữ đến, nói với giọng áy náy, Tengo nhoẻn cười cám ơn cô.
Không có lý do gì để trách móc người báo tin cả.

Ushikawa ngồi trong quán ăn tự phục vụ cạnh sảnh trước, uống cà phê

sữa đợi Tengo. Tengo không thể tưởng tượng ra có thứ đồ uống nào ít hợp
với Ushikawa hơn là món cà phê sữa này. Giữa đám học sinh trẻ trung tràn
trề sinh lực, bộ dạng bất bình thường của Ushikawa lại càng thu hút sự chú
ý. Chỉ là khu vực quanh chỗ y ngồi dường như có trọng lực, mật độ không
khí và độ chiết xạ ánh sáng khác với phần còn lại của gian phòng. Ngay cả
khi nhìn từ xa, y cũng giống như một tin tức chẳng hề tốt lành. Đang là giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.