1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 801

Koenji, Aomame nghĩ, lấy đầu móng tay gõ khe khẽ lên răng cửa. Nàng

biết khu đó ở đâu, song chưa bao giờ đặt chân đến đây.

Tamaru đọc địa chỉ và tên của tòa nhà. Như thường lệ, Aomame không

ghi lại, chỉ khắc sâu toàn bộ vào tâm trí.

“Ở phía Nam ga Koenji. Gần đường vành đai số 7. Phòng số 303. Ấn số

2831 trên bàn phím ngoài cửa trước, khóa tự động sẽ mở.”

Tamaru thoáng ngừng lại. Aomame thầm nhẩm lại hai số 303 và 2831

trong đầu.

“Chìa khóa được dán bằng băng dính ở mặt dưới tấm thảm chùi chân

trước cửa. Trong nhà có mọi thứ cô cần lúc này, nên cô có thể hoàn toàn
không ra ngoài một thời gian. Tôi sẽ liên lạc với cô. Sau khi đổ chuông ba
lần tôi sẽ gác máy, hai mươi giây sau gọi lại. Cô cố gắng đừng chủ động
gọi điện tới đây.”

“Tôi biết rồi,” Aomame nói.
“Mấy tên đó gớm lắm hả?” Tamaru hỏi.
“Có hai tên, hình như cũng khá, khiến tôi phát hoảng một phen. Nhưng

không phải dân chuyên nghiệp, so với anh thì kém xa.”

“Người như tôi không nhiều lắm đâu.”
“Nhiều Tamaru quá chắc cũng phiền.”
“Có lẽ vậy,” Tamaru nói.

Aomame xách hành lý ra điểm đón taxi cạnh ga tàu điện ngầm. Ở đó

người ta đã xếp thành một hàng dài. Có vẻ như tàu điện ngầm vẫn chưa
khôi phục hoạt động. Nàng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kiên
nhẫn xếp hàng chờ đợi.

Đứng giữa những người tan ca mặt mày bực bội, kiên nhẫn đợi đến lượt

mình, Aomame không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu địa chỉ, tên gọi tòa
nhà, số phòng, mật mã cửa tự động của nơi ẩn náu và số điện thoại của
Tamaru. Như vị tăng khổ hành ngồi trên đỉnh núi tụng niệm những châm
ngôn quý báo, Aomame vốn hết sức tự tin với trí nhớ của mình. Một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.