24 GIỜ TRONG ĐỜI MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ - Trang 28

này, nơi nỗi đam mê hiện lên rồi lại rút đi như sóng. Mắt tôi không rời khỏi
đôi tay huyền ảo này, mỗi cơ bắp đều thể hiện như trên tranh vẽ, cả một lớp
biểu đồ tình cảm, vụt phóng lên cao rồi rớt xuống như một tia nước.

Chưa bao giờ, tại rạp hát, tôi lại chú ý nhiều, đến bộ mặt một diễn viên,

như tôi ngắm bộ mặt này; trên bộ mặt đó, các giai điệu biến đổi của màu
sắc và cảm giác, không ngừng hiện lên, từng đợt một, như ánh sáng và
bóng tối chiếu trên phông cảnh.

Chưa bao giờ tôi tập trung toàn bộ sự chú ý vào việc quan sát các biểu

hiện của nỗi đam mê lạ lùng này như bây giờ. Nếu có ai quan sát tôi, chắc
chắn là trông cặp mắt lạnh lùng, cứng đờ và mê mẩn của tôi, họ sẽ cho là
tôi đang bị thôi miên, và tình trạng tê cứng hoàn toàn của tôi thật ra cũng
giống một sự thôi miên, tôi không thể cưỡng lại, không nhìn cái dáng vẻ
đó; và tất cả cái mớ lộn xộn ánh sáng, tiếng cười, con người và những cặp
mắt, bập bềnh quanh tôi như một vật vô hình, như một màu khói vàng, ở
giữa là bộ mặt đó – một ngọn lửa giữa các ngọn lửa. Tôi không nghe thấy
gì, không cảm thấy gì, không nhìn thấy những người đang chen quanh tôi,
tôi không trông thấy những bàn tay khác bỗng chìa ra, như những dây ăng-
ten, để ném tiền vào bàn bạc hay để vơ lấy từng ôm bạc, tôi không nhìn
thấy những hòn bi, cũng không nghe thấy tiếng nói của người hồ lì, thế mà
tôi vẫn trông thấy, như trong giấc mơ, những gì đang diễn ra, trong đôi bàn
tay này, mà hồi hộp, phấn hứng làm to hơn, phóng đại lên như trong tấm
gương lõm. Bởi vì muốn biết hòn bi rơi vào ô đỏ hay đen, nó đang lăn hay
đã dừng, tôi không cần phải nhìn bàn ru-let: mỗi giai đoạn, thua hay được,
chờ đợi hay thất vọng, đều đọc được như bằng những nét lửa trên những
đường gân và những cử chỉ của bộ mặt mê mải say đắm này.

Nhưng rồi đến một lúc khủng khiếp, cái lúc mà tôi nơm nớp lo sợ suốt

thời gian này, cái khoảnh khắc treo lơ lửng như một cơn giông tố trên các
giây thần kinh bị kích thích, quá độ của tôi, bỗng bùng nổ và cuốn bốc tất
cả theo nó. Hòn bi trong vòng quay đã chạy chậm lại với những tiếng lạch
cạch nhỏ; lại tới giây phút hồi hộp làm hai trăm đôi môi mím chặt, cho tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.