26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 148

quá. Tôi chua dam1 hỏi thử vì làm vậy sợ mất cảm tình. Ðể tôi hỏi thầy xã
trưỡng xem thử họ có ghi tên trong bộ sỗ không.

Ông Lơ Pheo lắc đầu:
- Họ còn làm gì khác không? Coi bộ họ rảnh rang hơn tôi. À, họ biết

chữ Tây không?

- Dạ, làm sao biết được Ở làng này, chẳng ai biết chữ Tây hết.
- Nè, thầy hương quản. Họ xăm mấy chữ Pháp quá vô phép:"Plutôt la

mort que la honte"(thà chết hơn chịu nhục). Họ lại ở trần cho tôi đọc.

Thầy hương quản hơi bối rối:
- Họ xăm mình từ hồi nào lận kìa! Vả lại, chữ nho cũng vậy"Ninh thọ

tử bất ninh thọ nhục."đã xăm vào da vào thịt rồi thì làm sao bôi xoá được.
Chữ Tây mà. Chữ Tây ngụ nhiều ý nghĩa quá.

Ông Lơ Pheo lẩm bẩm:
- Câu đó để dành cho người Pháp bên chánh quốc. Hoặc cho tôi. Ở xứ

Nam Kỳ này, không nên nhắc lại câu đó, sợ dân tình bắt chước. Ngoài mé
biển, còn chừng bao nhiêu người sống lang thang rảnh rổi như vậy?

- Dạ, để tôi hỏi thầy phó hương quản. Phó hương quản lo trị dân ngoài

đó.

- Phó hương quản là ngườ nào? Mặt mày ra sao? Kêu lại cho tôi biết

mặt.

Thầy hương quản im lặng. Ngưòi xăm mình, xoay mấy chữ ngạo nghễ

khi nãy chính là phó hưong quãn chó còn ai đâu xa lạ. Thầy che giấu:

- Dạ, phó hưong quản giờ này đi câu cua ngoài biển.
- Dân ngoài mé biển hiền hậu không? Uống rượu nhiều không? Họ

uống rượu với... thịt chó hả? Ở vùng đồng bằng sông Hồng...

Thầy hương quản gật đầu để chấm dứt câu chuyện rắc rối.
- Dạ, uống rượu với thịt chó.
Rồi thầy ra về với nụ cưòi bí mật. Sự thật là dân miền biển ưa nhậu

rượu với cá, loại cá nước ngọt, nuôi trong vuông. Cá đồng ngon hơn loài cá
biển. Nay mai, đến mùa nước cạn, họ sẽ nhậu với cá trong vuông của ông
Lơ Pheo và ăn trộm cá để mua rượu. Họ ăn cá, thay cho cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.