26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 150

xào" ... cứ như thế, mỗi lúc một náo nhiệt.

Chú xách cây đèn"pin" , chạy ra ngoài rọi xuống đìa. Nước đục ngầu

pha trộn với bùn đen. Hằng hà sa số cá lóc, cá trê cố vùng vẫy, toan lội trở
ngược. Chú dạo một vòng, chung quanh bờ vuông. Cá gom xuống mương
rồi. Cá muốn lội dài theo dòng nước đục, gom vào cái đìa lớn. Chú rọi
đèn"pin" ... Vài con cá choá mắt, nhảy dựng đứng để trốn ra ngoài bờ bao
ngạn khá cao. "Cá ở đâu mà nhiều quá vậy?" Tư Liệt hỏi thầm.

Sau cuộc tuần tra ấy, Tư Liệt vào nhà mừng thầm vì nay mai ông Lơ

Pheo sẽ hài lòng.

Hừng sáng, chú thúc dậy sớm, dạo một vòng trên bờ vuông. Ðằng kia,

đôi ba người lực lưỡng đưa tay ngoắt chú. Bên cạnh họ, đống lửa cháy vàng
lườm. Khói bay cuồn cuồn, đưa màu cá nướng thơm phức. Thấy họ đông
đảo và mạnh khoẻ hơn mình, Tư Liệt dừng lại. Có tiếng kêu réo:

- Lại đây nhậu chơi nè. Chẳng lẽ ba người ráp đánh một người. Anh

hùng một thứ với nhau mà.

Tư Liệt cười gượng, đến gần. Ô hô! Nãy giờ, và có lẽ từ mấy ngày

trước, họ ăn hằng hai ba chục con cá lóc, cá trê, bỏ xương bỏ thịt một đống
to. Dường như chưa thoả mãn, họ đang chuẩn bị cặp vào gắp tre chừng
mười con cá trê mà nướng tiếp theo.

- Lại đây đại chúng ta. Uống một hớp cho tỉnh táo để thính lỗ tai, nghe

tụi tôi hạch tội.

Tư Liệt ngạc nhiên:
- Hổm rày, tôi đã làm gì khiến bà con hờn giận?
Một người trong bọn nói:
- Hồi tối, đại ca đi đâu. Rọi đèn"pin" để rình bắt tụi tôi hả? Rình ban

ngày chưa đủ sao? Lại đây ăn no rồi kéo tay sơ sơ coi ai mạnh, ai yếu. Nè!
Cá lóc Xẻo Quao ngon lắm, ngốn một miếng cho biết mùi. Ăn lớn miếng
mới biết ngon.

Cực chẳng đã, Tư Liệt phải ăn và uống. Bọn người cười vang:
- Cha nội này tiếc của dùm cho ông Lơ Pheo. Cá này là cá của mình

mà. Tại sao đại ca lại trung thành"bất tử" với ổng?

Tư Liệt hỏi nhanh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.