26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 227

Ngó sau lưng, con kỳ lân mặt đỏ như vàng,
Nhìn phía trước, ông voi đen huyền như hổ.
Hướng đông bắc, con công như tố hộ.
Cõi tây nam, gà rừng gáy ó o...
Bài vè Tà Lơn, ông Tư đọc còn dài lắm. Ðoạn sau tả các loài ong độc,

loài rắn, loài kiến hùm. Tóm lại, toàn là loài thú dữ ở trong sở thú Sài Gòn.
Chấm dứt bài còn mấy chữcẩn ký nay thì. Ông Tư Khuyên tôi nên chép bài
đó để học thuộc nằm lòng, xem như lá bùa hộ mạng. Ông còn khoe nhờ ông
mà bài vè này được phổ biến khá sâu rộng trong xóm nhỏ.

Ông nói:
- Khi quá vui thì mình đọc nó để cho tâm hồn bình tĩnh trở lại! Nhớ tới

công lao cực nhọc của ông bà khi xưa. Khi nào túng tiền, mình nhớ xứ Cà
Mau, bài vè này sẽ gợi chút ấm áp. Cũng như trời lập đông, mua chút rượu
để mà uống.

❉❉❉

Hai ba năm sau.
Từ ngày dời nhà lên vùng Phú Nhuận, tôi không còn hoàn cảnh thuận

tiện để thăm viếng ông Tư, hoặc lên cầu chữ Y hóng mát nữa.

Thỉnh thoảng gặp dịp đi qua, ghé hỏi thăm thì ông không có ở nhà.

Mãi đến buổi chiều nọ, trời chuyển mưa to, tôi chạy ghé vào nhà ông. Bà
vợ ông nói:

- Ôi thôi! Hơi đâu mà hỏi tới ổng. Só là người anh ruột của ổng chết từ

hai tháng nay. Ổng buồn, ổng uống rượu, tối ngày không nói không rằng.
Hồi nào hễ rảnh là ổng đi đằng xóm dạy thiên hạ học bài vè thơ Tà Lơn. Ai
không học thì ổng giận. Bây giờ ổng thủ khẩu như bình. Ai nhắc lại thơ Tà
Lơn, ổng day mặt chỗ khác. Chú em nghĩ coi! Anh của ổng, năm nay già
sáu mươi tuổi. Ðời người hưởng được bao nhiêu năm như vậy nghĩ cũng là
thọ. Tội tình gì mà quá than khóc! Hôm trước, ổng biểu tôi vay nợ để ổng
về Cà Mau. Chừng chạy đôn chạy đáo mượn được tiền, ổng không thèm về.
Khó hiểu quá.

Tôi hỏi:
- Ổng đâu rồi, tôi muốn gặp để thăm. Hèn lâu không gặp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.