3 ĐÊM TRƯỚC GIAO THỪA - Trang 134

Vừa nói Frank vừa hất cằm chỉ về phía đầu đường. Cô gái cầm chiếc

túi nylon đang đứng gần như là đúng chỗ cô ta đã đứng ban nãy. Frank vẫy
nhẹ tay về phía đó và cô gái cũng giơ tay vẫy đáp trả. "Ban nãy ông đã đi
đâu vậy?" Tôi hỏi.

"Tôi chẳng thấy bóng dáng của ông và cô gái đâu cả!"
Tự nhiên tôi lại buột miệng nói vậy.
"Tôi và cô gái đứng ở chỗ bóng tối của khách sạn rồi sau khi nói

chuyện một chút, tôi vòng ra đằng sau khách sạn quan sát cậu." Frank nói.

"Hả? Thật vậy sao?" Thật ngạc nhiên là tôi lại cười toét khi nói chuyện

với Frank. "Tôi cứ nghĩ là ông đã vào hẳn bên trong khách sạn."

Không phải là chính tôi tự suy nghĩ xem định nói cái gì, chọn từ như

thế nào hay sắp xếp câu văn trong đầu ra sao mà như có một người khác
đang mượn cơ thể của tôi mà nói chuyện với Frank. Tôi nghĩ có lẽ tôi đang
bị thôi miên cũng nên.

"Frank! Ông đang thôi miên tôi đó à?"
"Đâu có!" Frank nói nhưng vẻ mặt rất đáng ngờ. Không đáng sợ. Mà

có lẽ tôi đang bị loạn trí. Tôi không hề nghĩ gì mà cứ thế nói tuôn ra. Tôi
không hề có ý định nói vậy mà tôi cứ vừa nghĩ tới từ nào là tự động miệng
tôi phát ra từ đó. Cằm của tôi cứ rung lên, càng cố ngăn lại thì nó lại càng
rung tợn. Răng của tôi phát ra những âm thanh không thể kiểm soát nổi.

"Cậu có ổn không vậy?" Frank vừa nhìn chằm chằm vào tôi vừa hỏi.

"Mắt của cậu trông lạ lắm, nó cứ giật giật, tôi chẳng biết cậu đang nhìn đi
đâu nữa. Kenji! Cậu thấy khó chịu ở đâu à? Cậu có hiểu tôi không đấy!"

Tôi không đáp trả câu hỏi đó của Frank mà vẫn vừa cười vừa lảm

nhảm: "Frank! Ông nói câu đó nghe kỳ quá!". Tôi nghe rất rõ giọng nói của
mình vang vọng trong đầu. Tôi không thể thôi cười dù tôi đã cười khá là
lâu. Tôi nghĩ tôi sẽ bị loạn óc mất. Một bộ phận trong não đang trở nên hỗn
độn. Tôi có cảm giác mọi thứ trong đầu tôi đang hoạt động lung tung hết cả.
Tôi không hề muốn nói một điều gì vậy mà cái miệng của tôi cứ thế tự há ra
như đang định nói gì đó. Tôi biết rõ rằng đâu đó trong đầu tôi đang lùng sục
tìm kiếm các câu từ. Cái gì cũng được miễn là nói. Hễ có một suy nghĩ nào
đó là nó tự động chuyển thành từ, thành câu luôn. Tôi có cảm giác chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.