5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 182

- Tôi ngó qua chỗ đó được chứ?

- Được, nếu cậu muốn - viên thiếu tá gắt.

Garfield mở cửa phòng khách, bước vào trong. Thiếu tá Burnaby lên

tầng hai, nhưng Evans vẫn đứng gần cửa canh chừng. Anh ta theo dõi
Garfleld. Garfield giảng giải:

- Tôi tưởng không thể xóa được hết các vết máu, tôi quên mất rằng

hung thủ đã dùng bao cát quật lên đầu đại úy Trevelyan... Có phải một
trong những bao cát màu xanh kia không nhỉ?

Anh ta lấy một bao cát chẹn dưới gậm cánh cửa, nhấc thử xem nặng

nhẹ thế nào.

- Thứ hung khí đến là lạ!

Garfield lẳng nhẹ bao cát vài lần trong không khí.

Evans không đáp.

Garfield cảm thấy anh đầy tớ khó chịu.

- Tôi đi đây - cuối cùng Garfield nói - Hình như tôi vô ý, đi nhắc lại

chuyện đau lòng ấy - anh ta hất đầu lên phía trên gác - Tôi quên mất ông
thiếu tá là bạn thân thiết với đại úy Trevelyan... Tôi xin lỗi.

Garfield đi qua gian tiền sảnh ra cửa. Khi nghe thấy tiếng đóng cổng

sắt bên ngoài, Evans mới theo chân thiếu tá Burnaby lên gác. Không nói
năng gì, anh ta quỳ xuống, tiếp tục lấy các thứ trong tủ đựng giầy dép, bỏ ra
ngoài.

Đến ba rưỡi thì họ xong việc. Một hòm đầy quần áo, vải vóc dành cho

Evans. Một hòm nữa, buộc dây cẩn thận để cúng nhà nuôi trẻ mồ côi của
Hải quân. Các giấy tờ của người quá cố được xếp vào một vali. Viên thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.