Dưới đây là một số ví dụ khác về cách Ví von về tiền:
♦
Lãi suất được thể hiện bằng số phần trăm chứ không phải là số tiền cụ thể.
♦
Nhấn mạnh số tiền mất đi mỗi tháng chứ không phải là giá cả thực tế của sản phẩm.
♦
Chi phí cho mỗi viên gạch, viên ngói hay một foot vuông (30,48cm2) thay vì tổng chi
phí.
♦
Số tiền tăng lương cho mỗi người theo mỗi giờ thay vì chi phí tăng lương hàng năm.
♦
Số tiền nộp bảo hiểm hàng tháng thay vì số tiền phải nộp hàng năm.
♦
Giá đất được thể hiện bằng số tiền trả hàng tháng.
Các nhà kinh doanh biết là nếu bạn không phải rút tiền mặt ra khỏi ví thì bạn sẽ có xu
hướng chi nhiều hơn. Đó là lý do tại sao các sòng bài thường bảo bạn chuyển tiền thật sang
xèng. Đó là lý do tại sao các nhà hàng lại thích bạn trả bằng thẻ tín dụng mặc dù họ phải trả
phí cho công ty thẻ tín dụng. Hồi tôi còn làm việc cho một dây chuyền bán lẻ, chúng tôi
thường phải ép nhân viên bán hàng thuyết phục khách hàng đăng ký dùng thẻ tín dụng của
chúng tôi vì chúng tôi biết là khách hàng dùng thẻ sẽ chi tiền nhiều hơn và họ cũng sẽ mua
hàng chất lượng cao hơn khách hàng dùng tiền mặt. Động cơ khuyến khích dùng thẻ tín
dụng của chúng tôi không hoàn toàn là vì tài chính mà vì chúng tôi biết là khách hàng
dùng thẻ sẽ mua sản phẩm chất lượng cao hơn, khi đó họ sẽ thấy hài lòng hơn và thích
được mua hàng hơn.
Khi thương lượng, hãy chia nhỏ khoản tiền bỏ ra thành những con số nhỏ nhặt vì nó sẽ
có vẻ ít tốn tiền hơn nhưng hãy học cách tư duy bằng số tiền thật nếu ai đó ra giá cho bạn.
Đừng để mọi người dùng chiêu Ví von về tiền với bạn.
31. MỌI NGƯỜI THƯỜNG TIN VÀO NHỮNG ĐIỀU
HỌ THẤY BẰNG CHỮ VIẾT
Những từ ngữ in ra có sức ảnh hưởng rất lớn đối với con người. Hầu hết mọi người đều tin
vào những gì họ nhìn thấy bằng chữ kể cả khi họ không tin khi nghe thấy. Mấy năm trước
người của chương trình Candid Camera đã gây chú ý khi chứng minh điều này, chắc hẳn
bạn vẫn còn nhớ khi xem trên truyền hình. Họ đặt một tấm biển trên đường cạnh một sân
ở
Delaware có ghi “Delaware đóng cửa.” Allen Funt trong bộ đồng phục kỵ binh đứng cạnh
tấm biển. Thậm chí anh còn không được phép nói mỗi khi có người đến gần mà chỉ được
chỉ vào tấm biển. Những gì xảy ra khiến tôi rất ngạc nhiên. Nhiều người phanh kít lại rồi
nói những câu kiểu như: “Đóng cửa trong bao lâu? Vợ con tôi còn ở trong đó mà” và
“Jersey vẫn mở chứ?”
Mọi người thường tin vào những điều họ thấy bằng chữ viết. Đó là lý do tại sao tôi lại