69 - Trang 107

“Yumi-chan và em đã tranh luận với nhau rất nhiều… Như vậy là vở

kịch chỉ có hai nhân vật thôi đúng không?”

Thiên thần Jane nói điều này khi đang thưởng thức từng ngụm trà Anh,

uống theo lối của tầng lớp quý tộc. Cô ấy ngồi gần tôi, sau khi Jane đã đẩy
Iwase ra khỏi sofa và ngồi vào chỗ đó, làm Iwase phải chuyển đến bàn bên
kia ngồi. Margaret thì ngồi gần Adama.

Cứ đôi lúc, đùi nàng chạm vào tôi, cứ mỗi lần như thế, cái ghế chúng tôi

ngồi biến thành ghế điện, một dòng điện mạnh chạy xuyên lên não tôi, tóc
tôi dựng đứng lên, thật khó thở, đũng quần ngứa ngáy, cổ họng tôi khô
khốc, lòng bàn tay đầy mồ hôi và tôi cảm nhận được cảm giác cô đơn hiện
rõ trên khuôn mặt héo úa của Iwase.

“Đúng vậy. Chỉ hai người thôi, một nhân vật nam và một nhân vật nữ là

chị anh ta.”

Adama mỉm cười ra vẻ hiểu biết, nụ cười như ngụ ý biết cảm xúc kín đáo

của tôi – muốn chỉ có hai người diễn chung với nhau, thật quá rõ ràng.

“À, em nghĩ rằng Yumi-chan thích hợp để đóng vai này.”
Tôi gần như đánh rơi cái ly.
“Nhưng khả năng của tớ không bằng một nửa cậu.” Ann-Margret đáp lại,

“Tớ nghĩ cậu nên nhận vai đó đi.”

“Không phải chúng ta đã quyết định rồi sao? Anh Yazaki này, anh có

xem đại hội nghệ thuật năm ngoái không? Yumi đã giành được giải thưởng
của ban giám khảo, lúc ấy Yumi chỉ mới học lớp Mười một thôi.”

Margret che miệng cười rung cả ghế. “Thôi đi, cậu làm mình mắc cỡ

quá.” Margret tựa vào Adama, cặp ngực khổng lồ của nàng ta rung rinh
dưới lớp áo sơ mi.

“À mình đọc qua kịch bản đó rồi.” Iwase nói, “Nó đăng trên bản tin của

hội phụ huynh, chúng ta có cần viết một bài báo về Sato-san không?”

Tôi cảm giác cái ghế sofa hạnh phúc này đã chuyển thành chỗ ngồi ẩm

ướt trong nhà vệ sinh. Tôi muốn nói “Iwase, mẹ kiếp, câm họng lại đi”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.