7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 1912

Bà chủ cửa hàng thấy nàng sốt ruột thì vội vàng chỉ về phíatrước…

"Bọn họ đi về hướng này…"

Còn chưa kịp nói xong thì Úc Noãn Tâm đã lập tức chạy vềphía đó…

Trên một góc phố, theo sau cái bóng cao lớn của người đànông là hai đứa
con nít. Cái bóng nhỏ bé của chúng bị bao phủ bởi cái bóng củangười kia.

Cuối cùng thì người kia cũng dừng bước.

Hai đứa nhỏ cũng đứng lại theo.

Người kia xoay người lại, những đường nét trên khuôn mặt hiệnra rõ ràng
dưới ánh mặt trời, chỉ có điều mắt vẫn được che dưới kính râm.

"Hai đứa nhóc kia, sao cứ đi theo ta mãi thế?"

Anh ta mở miệng, giọng nói trầm thấp tràn ngập sức hút nhưnam châm
khiến người ta mê mẩn.

Dường như hai đứa nhóc không ngờ là hắn sẽ đột nhiên dừng lạinên trợn
tròn mắt mà nhìn hắn, một lúc sau Quân Nghị mới non nớt mà nói:"Sao chú
biết là chúng cháu đi theo sau?"

Mặt mày thằng nhóc này lộ vẻ anh tuấn rất quen thuộc làm hắnnở nụ cười,
ánh mắt càng vui vẻ.

"Bởi vì ta cũng thông minh như các con."

Quân Nghị nghe thế thì ánh mắt thâm thúy chớp chớp mấy cái rồilắc đầu:
"Trên đời này, chỉ có ba cháu là thông minh nhất."

Hắn cười sang sảng, nhìn Tư Khuynh đang ngây người bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.