7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 1915

"Thiên Kình…"

Sau lưng hắn vang lên tiếng nói quen thuộc, dịu dàng mà mangchút dè dặt
vì không dám tin, giống như là giọng con chim họa mi run run vìkinh hãi.

"Thiên Kình, là anh sao?"

Dưới ánh dương, cơ thể cao lớn của hắn khẽ run rẩy, sau đó từtừ quay lại…

Đôi mắt trong như nước cùng ánh mắt sâu như biển chạm vàonhau.

Như làn gió khẽ phất qua mặt hồ làm dợn sóng.

Úc Noãn Tâm bỗng trợn tròn mắt, sau đó cánh môi hồng runrun, cảm giác
run run này dần lan ra khắp người.

Bao nhiêu lần nàng giật mình giữa đêm khuya, tỉnh giấc tronglàn nước mắt.
Bây giờ, bóng dáng trong mộng ấy đang sờ sờ trước mắt, ngay dướiánh mặt
trời, hắn quá chân thật làm nàng cảm thấy hơi thở dồn dập.

Hắn không thả hai đứa nhỏ xuống mà ôm chúng, bước từng bướcvề phía
nàng. Mỗi bước đều tràn ngập vẻ tự tin vững vàng, mỗi bước đến gần
nàngthì vẻ thâm tình trong mắt càng nồng nàn hơn.

Cuối cùng hắn dừng bước trước mặt nàng.

Gần đến nỗi nàng có thể nhìn rõ những đường nét trên khuôn mặthắn.

Gần đến nỗi chỉ cần nàng đưa tay là có thể chạm vào lồng ngựcrắn chắc
của hắn.

Hắn nhìn nàng, trong mắt phản chiếu vẻ kích động của nàng. Hắnchỉ cần
dùng một cánh tay là có thể bế được hai đứa nhóc, một tay kia đưa ra,nhẹ
nhàng sờ lên đầu nàng, ngón tay mang theo độ ấm, dịu dàng mà chạm vào
dungnhan tuyệt mỹ kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.