7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 1916

"Noãn, anh về rồi!"

Giọng nói trầm thấp mang theo sự dịu dàng, đầy ắp vẻ thâmtình cùng sự áy
náy. Hơi thở quen thuộc của hắn vờn quanh nàng.

Úc Noãn Tâm ngẩn ngơ mà nhìn hắn. Câu nói của hắn làm đôi mắtngấn
nước của nàng dần dần mơ hồ, không rõ hình ảnh của Hoắc Thiên Kình
nữa.

"Thiên Kình, em, em không muốn khóc chút nào, bởi vìnhư thế sẽ không
nhìn rõ được anh."

Thật ra nàng có rất nhiều lời muốn nói với hắn nhưng cuốicùng lại nói ra
câu này, bởi vì quá kích động nên trong nhất thời không biếtnói gì mới
tốt…

Ngay sau đó, cả người Úc Noãn Tâm liền bị Hoắc Thiên Kình ômchặt vào
lòng, cánh tay mạnh mẽ như muốn ép nàng sát vào làm một với hắn.
ÚcNoãn Tâm dễ dàng cảm nhận được cánh tay rắn chắc đang ôm chặt mình
kia đang runrun

Chiếc hôn nóng bỏng của hắn rơi vào trán nàng, giọng nói dịudàng mang
theo vẻ đau lòng thương tiếc.

"Không sao đâu, hôm nay nhìn không rõ thì còn có ngàymai, ngày mai vẫn
nhìn không rõ thì còn có cả đời."

"Thiên Kình, cuối cùng thì anh đã về rồi."

Dưới ánh mặt trời, bóng của một nhà bốn người trải dài trênđất. Mọi người
qua qua lại lại con hẻm đều ngạc nhiên mà nhìn hình ảnh trước mắt.Bọn họ
có biết đâu rằng đây là một đôi vợ chồng được tụ hội sau ba năm chia cắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.